PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2628

Cầm bình linh tửu nóng hổi vẫn còn đang tỏa ra linh khí nồng đậm, rõ

ràng là vừa mới được nấu xong chưa lâu. Hắn còn chưa kịp nhớ ra đây là
nơi nào thì từ trên trời, lôi điện đã không ngừng gián xuống, đem đám
người kia chặn đứng. Một bóng người xuất hiện bên cạnh Dương Thiên, để
lại một chữ “chạy” rồi biến mất. Dương Thiên quay người lại nhìn lôi điện
sau lưng rồi vội vả đuổi theo nàng.

Hai người một trước một sau, bỏ chạy gần ba ngày mới dừng lại trước

một ngôi làng nhỏ. Chưa kịp đi vào, nữ nhân kia đã quay lại, đưa tay ra:

- Của ta.

Dương Thiên nghệch mặt ra, chưa kịp phản ứng lại thì bình linh tửu trên

tay đã bị nàng đoạt mất. Mở bình linh tửu ra uống một hơi, nàng lắc đầu:

- Đám người của Thanh Hà Tông thực sự quá kém, chỉ chú tâm gia tăng

dược lực bên trong linh tửu mà không chú ý đến hương vị của nó. Đi theo
ta.

Đi vào trong một ngôi nhà nhỏ, nữ nhân cởi bỏ tấm vải che trên mặt, để

lộ dung mạo xinh đẹp tuyệt trần. Nàng chỉ vào một cái ghế và nói:

- Ngươi ngồi đó đợi, ta sẽ đi pha chế lại bình linh tửu này. Hừ, một đám

không biết gì về linh tửu, hao tốn không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo,
cuối cùng lại làm ra thứ phế phẩm này.

- Tử La, ta nghĩ…

Dương Thiên còn chưa nói dứt câu, Tử La đã mang bình linh tửu đi mất

khiến hắn chỉ biết lắc đầu. Nàng từ trước đến nay vẫn không thay đổi, chỉ
yêu thích linh tửu, không để ý đến bất cứ thứ gì khác.

Thời gian đợi khá lâu nhưng Dương Thiên không gấp chút nào, vì hắn

biết chuyện gì sẽ đến. Tử La không biết từ nơi nào vác về một cái lò luyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.