PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2717

Thỏa mãn cơn giận, Dương Thiên mới chú ý đến quanh cảnh xung

quanh. Cả đám người bị chấn động hất văng ra xa. Dù vậy, khung cảnh máu
tanh kia vẫn đập vào mắt Dương Thiên khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Nhìn vào kẻ đang cầm pháp bảo hình móc câu dính đầy máu tươi, Dương
Thiên gằn giọng:

- Những chuyện này là do ngươi làm?

Không có câu trả lời, tất cả những người ở đây còn chưa hết kinh ngạc vì

chuyện vừa mới xảy ra. Kim Đan kỳ là tồn tại cao cao tại thượng trong mắt
họ lại bị một thiếu niên từ trên trời rơi xuống đè chết. Dương Thiên dường
như hiểu ra chuyện gì đó, hắn cuối đầu nhìn xuống cái hố kia thì nhìn thấy
một đống thịt vụn cùng máu tươi bắn tung tóe xung quanh.

Dương Thiên dùng Phá Thiên dựng lên kết giới bảo vệ, trong lúc rơi

xuống, kết giới đã bảo vệ hắn không vị tổn thương bởi va chạm kia và cũng
đồng thời đập chết Tham trưởng lão. Vận mệnh đã an bài, muốn tránh cũng
không được.

Dương Thiên ngẩn đầu lên, gãi đầu:

- Thật xin lỗi, tốc độ rơi quá nhanh khiến ta không khống chế được.

Lạc Tuấn cười to:

- Không, ngươi rơi rất hay. Đường đường là Kim Đan kỳ tu sĩ lại bị một

thanh niên từ trên trời rơi xuống đập chết, đây đúng là trò đùa lớn nhất từ
trước đến nay mà ta từng nghe thấy. Tiểu huynh đệ, ngươi không biết, tên
này là người của Tán Ma Tông, đã từng làm ra rất nhiều chuyện độc ác.
Vân Lạc Tông của ta hôm nay cũng đã hủy trong tay của hắn. Chết rất tốt,
ha ha…

Lạc Tuấn cười đến điên cuồng, trong tiếng cười có sự vui mừng, hưng

phấn, giận dữ cùng bi thương, đủ loại cảm xúc hòa trộn vào nhau để bộc lộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.