PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 29

Lùi nhẹ ra, giờ nàng cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng nữa, hơn

nữa trong cơ thể có linh khí của hắn tìm được nàng cũng là một việc rất
đơn giản. Giờ hắn cần phải đến trường trước, có chút chậm trễ rồi. Ngày
đầu đi trễ đúng là không tốt. Thanh niên kia có chút ngẩn ra, làm sao vừa
nói hai câu đã bỏ đi rồi. Dù vậy, hắn cũng không quá bận tâm, dù sao cứu
người vẫn quan trọng hơn.

Hơn 10 phút sau, một mỹ phụ trung niên chạy vội đến khóc to:

- Tuyết Nhi! Ngươi đây là bị làm sao? Không phải ngươi bảo vào đây

mua chút đồ sao? Sao lại ngất xỉu như thế được. Ngươi mau tỉnh lại đi,
đừng làm mẹ sợ.

Thanh niên vội ngăn cản nàng, trấn an:

- A di, không nên chạm vào nàng có thể khiến nàng càng gặp nguy hiểm.

Mỹ phụ trung niên vội quay ra hỏi:

- Ngươi là ai, con gái ta tại sao lại bị như thế này?

- Ta là bác sĩ, vô tình đi ngang qua đây. Ngươi yên tâm, ta đã gọi xe cấp

cứu rồi, sẽ rất mau đến đấy.

Mỹ phụ vội vang rút điện thoại ra bấm một dãy số:

- Tần Chính, ngươi mau đến đây. Tuyết nhi gặp chuyện không may rồi.

Những việc đó Dương Thiên hoàn toàn không biết, lúc này hắn đứng

trước một cái cổng trường rất lớn. Phía trên có mấy chữ lớn: “Đại Học
Thanh Hoa”. Lẩm bẩm một tiếng:

- Cuối cùng cũng đến rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.