- Ngươi, ngươi là Hợp Thể hậu kỳ?
Triệu Hắc cười cười:
- Chính xác là Hợp Thể hậu kỳ đỉnh phong. Nếu không phải sư phụ ra
lệnh cho ta ẩn mình ở nơi này chờ đợi, ta cần gì phải lãng phí thời gian với
hai người các ngươi. Nhìn hai người các ngươi tình chàng ý thiếp thật sự
khiến ta phát tởm. Kiếm tu, chỉ có kiếm mới là tình yêu đích thực, những
thứ đều là vô nghĩa.
Nhìn cái xác không đầu của Vũ Khải, trong lòng Thanh Hàn không khỏi
đau xót. Nàng rút ra một thanh kiếm màu xanh, bên trên có khắc hình hoa
văn một con chim toàn thân rực lửa, phẫn nộ nhìn Triệu Hắc:
- Hợp Thể hậu kỳ đỉnh phong thì đã sao? Hôm nay ta nhất định sẽ trả thù
cho Vũ Khải, không để cái chết của hắn trở nên vô ích.
Đồ án hỏa điểu cháy lên, cả thanh kiếm được bao trùm bởi một ngọn lửa
dữ dội. Hai mắt Triệu Hắc sáng lên:
- Hỏa Vũ Kiếm, bên trong ẩn chứa tinh hồn thập cấp yêu thú Viêm Linh
Điểu. Thứ này lão già kia chế tạo riêng cho ngươi, ta rất thích nó, không
bằng đưa nó cho ta, ta sẽ tha cho hai người các ngươi một mạng.
- Nằm mơ.
Thanh Hàn mắng to, Hỏa Vũ Kiếm không ngừng vung lên. Hàng vạn tia
kiếm khí màu đỏ hình dạng như những thanh tiểu kiếm đan xen vào nhau
bắn về phía Triệu Hắc.
Khi hai bên sắp va chạm, hàng vạn thanh tiểu kiếm kia thay đổi vị trí,
biến thành hư ảnh một con hỏa điểu mở to miệng cắn xuống Triệu Hắc.
Hỏa điểu còn cách Triệu Hắc một khoảng rất ngắn nữa thì chững lại, sau đó
bị cắt thành rất nhiều mảnh, tan biến trong không khí.