PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 46

- Tiền?

- Phải, là tiền viện phí.

Nói xong không để Hổ ca kịp tiếp thu, lập tức giơ chân đạp mạnh vào

bụng hai tên áo đen kế bên, sau đó thân hình như một cái bóng lóe lên, đến
khi hổ ca kịp đinh thần lại thì những tên đàn em xung quay đã nằm rên rỉ
trên mặt đất. Đây là Dương Thiên không muốn giết người nên đã khống
chế lực đạo vừa đủ.

Hổ ca sắc mặt tái xanh, không nói hai lời vội rút một con dao dấu trong

thắt lưng ra đâm tới. Tốc độ không thể nói là chậm nhưng lại đâm vào
khoảng không. Còn chưa kịp duy nghĩ chuyện gì, một tiếng ầm vang lên.
Hổ ca chỉ cảm thấy lưng đau nhói, cả người bay ra đập thẳng vào tường.

- Ta cũng không muốn phiền phức, lần này chỉ là cho ngươi một bài học

nhỏ, nếu ngươi còn dám làm phiền bạn của ta thì đừng trách ta không
nương tay.

Nói xong, quay lại ra hiệu cho đám người Lý Bàn vác theo Chu Học Dân

đi ra ngoài.

Hổ ca rất ấm ức, hắn có súng, còn chưa kịp lấy ra đã bị đánh bay, cả

người vô lực, thiếu chút nữa là bất tỉnh. Nhìn theo bóng Dương Thiên đang
tiến ra cửa.

- Ngươi cho lão tử chờ, dù ngươi là con của Thiên Vương lão tử ta cũng

sẽ cho ngươi sống không được yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.