PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 587

chưa bao giờ nhìn Tần Tuyết bằng ánh mắt như vậy. Ta cảm thấy trong ánh
mắt của ngươi tràn ngập yêu thương, còn có một chút tiếc hận, bi thương,...

Lý Bàn mặt đã đỏ bừng:

- Ngươi không nên nói bậy, ta sao có thể nhìn nàng như vậy.

Dương Thiên cảm thấy Lý Bàn không còn cứng miệng được nữa, liền

nhân cơ hội tấn công:

- Đúng vậy, có lẽ là do ta nhìn nhầm. Nhưng tình cảm của ngươi đối với

nàng chắc chắn không sai. Nói ra một chút, không chừng ta có thể giúp
ngươi.

Ánh mắt Lý Bàn lóe lên một tia hi vọng:

- Ngươi thực sự có thể giúp ta?

- Kể chuyện của ngươi cho ta biết. Có thể thêm một ít tình cảm lâm ly bi

đát, nếu có thể khiến ta cảm động ta có thể giúp ngươi một tay.

- Ngươi xem chuyện của bọn ta là trò đùa sao. Không kể.

Dương Thiên lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối:

- Đáng tiếc a. Nàng xinh đẹp như vậy, nếu ngươi đã không muốn nàng,

vậy ta cũng không khách sáo.

Lý Bàn nghe vậy liền nhảy dựng lên:

- Dương Thiên, ta cảnh cáo ngươi. Không được có chủ ý với nàng.

- Không phải ngươi không muốn nàng sao. Tại sao lại ngăn cản ta.

- Ai nói ta không có…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.