PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 82

Dương Thiên cũng không để ý nữa, liền bước vào.

Tần Tuyết lúc này đang ngồi kế cửa sổ đọc sách, vẻ mặt chăm chú, lâu

lâu lại đưa tay lên vén tóc nhìn rất đáng yêu. Dương Thiên bước vào liền
khiến nàng giật mình ngẩn đầu lên, vẻ mặt có chút vui mừng:

- Ngươi lại đến a.

- Sao vậy? Không hoan nghênh ta đến.

- Không có. Ta tưởng rằng ngươi không đến.

- Sao có thể. Ta đã nói sẽ thường xuyên đến. Dù sao ngươi ở chỗ này một

mình cũng rất nhàm chán.

- Ban ngày đúng là chán. Chỉ có buổi tối mẹ ta mới đến…

Tần Tuyết có vẻ khá hơn hôm qua rất nhiều, trò chuyện cũng hào hứng

hơn. Một lúc lâu sau, nhìn lại đồng hộ đã hơn 6h, Dương Thiên liền đứng
dậy:

- Cũng đã muộn rồi, ta phải về, hôm sau ta sẽ mang theo một ít trò chơi

đến đây.

- Như vậy rất phiền phức. Thật ra ngươi không cần ngày nào cũng đến.

- Có mỹ nữ làm bạn có gì mà phiền phức. Chỉ cần ngươi không chán ta

là được.

Tần Tuyết vội nói:

- Không có. Có người đến thăm ta rất vui.

Dương Thiên chào vài câu rồi đi ra. Liền gặp một thanh niên mặc áo đen

đứng ngay cửa, tên này đúng là vệ sĩ của Tần Chính Dương Thiền thấy qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.