PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 920

Cơn giận trong người Lý Tưởng lại bộc phát:

- Ngay từ đầu, ngươi đã xem ta như một con kiến đúng không?

- Trả lời câu hỏi của ta.

Giọng nói của Dương Thiên vẫn bình thường nhưng Lý Tưởng lại cảm

thấy thân thể bị đè nặng. Hắn nằm gục xuống đất, gian nan nói:

- Ta, ta sẽ giết chết nó.

Dương Thiên lắc đầu:

- Sai rồi. Ngươi phải để nó nhảy xong rồi mới giết chết nó. Dù sao nó

cũng đã cố gắng biểu diễn mua vui cho ngươi.

Nghe Dương Thiên nói, trong lòng Lý Tưởng nỗi lên tư vị khó hiểu. Mọi

việc hắn làm, mọi cố gắng của hắn trong mắt Dương Thiên chỉ là trò tiêu
khiển thôi sao. Hắn không can tâm, hắn hận ông trời bất công, cũng là con
người như nhau, tại sao địa vị lại đối lập như vậy.

- Ta không cam lòng, ta cố gắng hơn bất kỳ ai. Tại sao lại có kết cục như

vậy.

- Công bằng, ngươi đòi hỏi công bằng sao. Trên thế giới này vốn không

có công bằng. Tất cả đều là do kẻ mạnh quyết định, hắn nói đó là công
bằng thì đó chính là công bằng. Sao ngươi không nhìn lại những kẻ đã từng
bị ngươi dùng thế lực của Lý gia ức hiếp. Lúc đó ai cho họ công bằng?

Lý Tưởng im lặng, Dương Thiên nói không sai. Hắn đã không ít lần sử

dụng thế lực của Lý gia để đạt được điều hắn muốn. Những người kia chắc
chắn cũng giống hắn bây giờ, than trách ông trời. Vẻ đau khổ trên khuôn
mặt Lý Tưởng biến mất, thay vào đó là một sự dửng dưng:

- Giết ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.