PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 954

- Dương Thiên, ngươi đã xong rồi sao, chúng ta đi ăn trưa thôi.

Biết có nói gì cũng bằng thừa, Dương Thiên cũng đành mặc kệ. Lưu mẫu

đi ở phía trước, Dương Thiên nhỏ giọng nói với Lưu Ly:

- Sao mẹ của ngươi cũng đi cùng?

Lưu Ly nén cười nhìn hắn:

- Bây giờ cũng đã trễ, chẳng lẽ ngươi bảo mẹ ta nhịn đói hay sao?

- Không phải trong phim thường để một người ở lại trông người bệnh,

còn một người đi ăn rồi mua về sao?

Lưu Ly đã không nhịn được nữa, cười to. Mọi người chung quanh lập tức

quay lại nhìn nàng. Biết mình hơi quá lố, Lưu Ly cố gắng kiềm lại khiến
mặt nàng đỏ lên. Lưu mẫu quay lại:

- Hai người các ngươi nói gì mà lại cười to như vậy?

- Mẹ, không có gì đâu, ngươi đừng để ý.

Lưu mẫu gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, tiếp tục bước đi. Lưu Ly lúc này mới

nói:

- Dương Thiên, ngươi xem phim ảnh quá nhiều rồi. Bây giờ đã có nhiều

bác sĩ ở đó chăm sóc cha ta, hai mẹ con ta đi ăn rồi quay về cũng không có
vấn đề gì a.

Mọi chuyện đã như vậy, Dương Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa. Có

Lưu mẫu ở đây, mọi kế hoạch của hắn hoàn toàn đổ bể. Thôi thì đến đâu thì
đến vậy.

Lưu mẫu muốn đến nhà ăn bên trong bệnh viện thì bị Lưu Ly từ chối.

Bữa ăn này là để cảm ơn Dương Thiên, phải lựa chọn nơi nào sang trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.