PHONG VÂN - Trang 1049

A Thiết băn khoăn, nơi này rốt cuộc là nơi nào?

Hắn quay đầu nhìn quanh bốn phía, sau đó liền phát hiện tòa cung điện

huyết hồng này tuy vắng vẻ tiêu điều nhưng giờ khắc này không chỉ có một
mình hắn ở đây, mà ở trước bức tường huyết hồng kia còn có một người
nữa đang cung kính quỳ trước mặt A Thiết.

Mới nhìn qua, A Thiết không thể nhìn ra người này bởi người này đội

một chiếc mũ huyết hồng, toàn thân mặc vũ y màu huyết hồng, lại còn cúi
đầu rất sâu khiến cho người ấy chỉ rặt một màu đỏ, không còn màu nào
khác, tựa như hòa làm một với bức tường huyết hồng phía sau...

Người kia đang cúi đầu nhưng tựa như cũng đã biết A Thiết tỉnh lại, đột

nhiên nói:

"Người nên đến cuối cùng cũng đã đến..."

"Ngài có biết, vì đợi ngài, ta đã đợi cả một đời..."

Thanh âm trầm thấp khàn khàn, A Thiết vừa nghe xong đột nhiên biến

sắc, hắn đã nhận ra thanh âm này chính là của người đàn ông tập kích hắn ở
dưới sông băng, bèn hỏi lại:

"Ông chính là người vừa tự xưng là Thập điện Diêm La?"

"Đúng vậy." Người kia vẫn cúi đầu đáp.

"Vì sao ông lại mang ta tới đây? Nơi này rốt cuộc là nơi nào vậy?"

Người đàn ông kia ngẩng đầu lên, ung dung đáp:

"Ta đem ngài tới đây bởi vì nơi này là nơi ngài nên đến."

"Nơi này nằm sâu mười trượng dưới sông băng, chính là..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.