PHONG VÂN - Trang 967

ngay cả thôn phu mạnh mẽ ngang tàng thân cao bảy thước cũng sợ đến
chạy bán mạng!

Phải! Bóng người này chính là yêu quái! Hắn quả thực là yêu quái hút

óc người!

Chưa hết thời gian uống cạn một chén trà, hết thảy thôn dân ở ven hồ

đều đã chạy sạch không còn một mống, chỉ có điều dường như Thần tướng
cũng không có ý định đuổi theo.

Bởi vì ở trên thanh trường mâu hắn cầm đã có năm phần thức ăn, đầu

của năm dũng sĩ còn đầm đìa máu chảy!

Chỉ thấy Thần tướng tham lam trừng mắt nhìn năm cái đầu người chết

không nhắm mắt, vừa tàn nhẫn vừa biến thái cười nói:

"Khà khà, xem năm tên chiến ý dồi dào các ngươi kìa, miễn cưỡng cũng

có thể trở thành bữa trưa của bổn Thần tướng, coi như không uổng công ta
phải giết hết cả trăm người, ha ha..."

Giết trăm người cũng chỉ để chọn ra năm cái đầu hợp khẩu vị của mình,

hành động thích giết chóc của Thần tướng đã trở thành điên cuồng rồi, xem
ra từ lúc đoạt được Vu Bát đến giờ, hắn đã không cần kiêng kị Thần nữa,
lại càng không cần nghe theo lời giáo huấn của Thần là không được ngông
cuồng nhiễu loạn nhân gian, khiến cho Sưu Thần cung đánh rắn động cỏ...

Cứ như vậy, không cần chờ đến khi hai dòng chảy hiểm yếu kia mang

hạo kiếp đến thì đại họa đã giáng xuống nhân gian...

Nhưng Vu Bát mà Thần tướng đã đoạt được hiện giờ ở đâu?

Là ở trong dải hào quang dài và hẹp mà hắn mới cưỡi kia?

Hay là ở trong thanh liêm đao khổng lồ mà hắn mới vung ra lúc nãy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.