PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1101

(*) Viên thuốc bọc bằng sáp.

Nàng chậm rãi mở viên lạp hoàn ra, nhìn chữ viết rồng bay phượng múa

trên giấy, đáy mắt thoáng lộ tâm tình phức tạp không nói nên lời, tiếp đó từ
từ vò nát mảnh giấy.

Nàng quay trở lại, tựa vào song cửa sổ, thò đầu vào bên trong cười với

mọi người, Nhã Lan Châu đã bình tĩnh trở lại cười tủm tỉm hỏi nàng, "Có
tin tức của Chiến Bắc Dã rồi hả? Ngày mai huynh ấy tới sao?"

"Ừ." Ánh mắt Phù Dao mỉm cười nhìn nàng ấy, "Hắn muốn ta thay mặt

chúc mừng sinh nhật lần thứ 17 của muội, chúc muội mỗi năm đều như thế
này, mỗi ngày đều thật nhiều vui vẻ."

"Nếu như ngày nào cũng đều vui vẻ như thế này, ta thực sự không tiêu

hóa nổi." Nhã Lan Châu cười, ánh mắt tràn đầy tình cảm, nhìn nàng, "Cảm
ơn!"

Phù Dao lập tức cứng đờ, thoáng sau mỉm cười nói, "Nha đầu muội

khách sáo thực sự khiến ta không tiêu hóa nổi!" Nàng xoay người đi, "Ta đi
rửa tay, các người cứ tự nhiên."

Nàng không đi rửa tay mà lặng lẽ đi đến hoa viên ngồi một mình, ánh

đèn từ phía đằng xa hắt lên mặt nước xanh trong, sóng nước dập dềnh lấp
loáng ánh sáng, gió nhẹ thoảng qua mang theo mùi hương dìu dịu của hoa
cúc, một cánh hoa cúc nhẹ nhàng đậu trên tay nàng, mềm mại như tơ.

Người nọ ngồi xuống bên cạnh nàng, nâng cánh hoa cúc trên ngón tay

trắng như tuyết của nàng, ngắm nghía nói, "Màu sắc thật là đẹp!"

Phù Dao không quay đầu lại, chỉ lẩm bẩm, "Nàng ấy nói cảm ơn, huynh

nói xem nàng ấy cảm ơn ai chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.