PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1168

rồi, hưng phấn nói, "Ha ha, cuối cùng cũng trói được bà la sát này, ta đến
đánh chết bà!"

Hắn vặn cơ quan định bụng nhảy xuống, đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu

lẩm bẩm một mình, "Có phải là vợ ta đâu, ta đánh làm gì chứ? Phải để Bệ
hạ đánh mới được."

Hắn vỗ đùi một phát, Tiểu Thất "Thông minh" cúi đầu bỏ đi, ồm ồm căn

dặn thủ vệ ở cổng ngoài, "Trông coi cẩn thận nơi này, một con ruồi, con bọ
cũng không được để bay đi!"

"Rõ."

Mạnh Phù Dao nghe thấy tiếng bước chân của Tiểu Thất xa dần, khóe

miệng co rút lại - Trên đời này còn có kẻ chán sống!

Nàng đứng thẳng duỗi tấm lưng mệt mỏi - Dựa vào công lực của nàng và

cơ thể chứa đầy thuốc bổ dưỡng mà đại phu Mông Cổ đã tẩm bố nàng trong
thời gian qua, thì chút thuốc mê ít ỏi của Tiểu Thất không đủ khiến nàng bị
hôn mê, bất tính chút xíu là đã lợi hại lắm rồi.

Nàng vươn tay bám lấy cái móc trên đỉnh đầu, nhíu mày. Trên đỉnh đầu

nàng là một phiến đá cực kì nặng, muốn phá vỡ rất khó khăn, đành phải ra
ngoài theo đường khác mà thôi. Nàng bình tĩnh lại, quan sát kĩ mật thất
bằng đá này, bấy giờ mới phát hiện ra đây không phải là mật thất bằng đá
đơn giản ở trong lòng đất, mà là một con đường ngầm rất cổ xưa. Mặt
tường loang lỗ, trên nền đất phủ một lớp tro bụi rất dày, xem ra nơi này từ
lâu lắm rồi không có người.

Mạnh Phù Dao quét ánh mắt một lượt khắp căn phòng đá, nàng nhìn

chằm chằm dấu hiệu Kì Lân trên tường, đưa tay chạm vào chỗ gồ lên trên
mặt Kì Lân, một tiếng ầm phát ra khiến mặt đất rung chuyển, âm thanh
chấn động vang vọng khắp căn phòng, như đè ép tất cả mọi thứ. Tuy nhiên
nàng cảm thấy âm thanh này có gì đó khác thường, cơ thể nàng lập tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.