PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1329

Âm thanh nứt vỡ vang lên, mặt gương xuất hiện vết nứt, kéo dài đến hơn

nửa chiếc gương mới dừng lại.

Mạnh Phù Dao thở dài tiếc nuối. Chiếc gương này vô cùng rắn chắc,

nàng dùng chân khí của Nguyệt Phách dụ Vụ Ẩn phân tâm, tạo cơ hội tốt
song kiếm hợp bích cũng không thể phá hủy hoàn toàn.

Cũng may gương nứt, sương mù cũng nhạt dần, Vụ Ẩn cười lạnh, "Hủy

gương của ta, phải chết!"

Chữ đầu tiên bà ta nói tựa như vang vọng từ ngoài núi xa, nhưng chữ kết

thúc lại gần sát bên tai, mưa bụi đầy trời giống tuyết lớn, như rít gào từ
ngân hà xa xăm, vượt qua tầng tầng lớp lớp mây trời, chớp mắt xuất hiện
dưới đầu ngón tay, bắn một liền ra một mảnh mây mù, tuy mờ ảo nhưng
bền chắc, khiến người ta luôn mãi lạc đường.

Tựa như sóng sâu biển cả dao động không ngừng, vươn cao há lớn như

miệng của con quái vật hung tợn, đánh về phía chiếc thuyền nhẹ trôi trong
cơn cuồng phong trên biển.

Mạnh Phù Dao chính là chiếc thuyền!

Trong chớp mắt cuộn lại, bay lên!

Cũng may vẫn còn Chiến Bắc Dã.

Vụ Ẩn vừa dứt lời, hắn liền lao tới, chùy vàng phóng ra tia sáng vạn

trượng, như sao rơi lướt qua bầu trời đầy sương mù, trực tiếp đánh vào
cánh tay rắn chắc như sắt thép của Vụ Ẩn.

"Ầm!"

Vụ Ẩn lùi nửa bước, mặt trắng bệch, Chiến Bắc Dã nuốt một ngụm máu,

thoáng chốc đưa tay kéo Mạnh Phù Dao ra. Mạnh Phù Dao giống như phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.