PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1347

Lá cờ tung bay lại một lần nữa được thu về, đổ trên vách núi. Tia sáng

trắng không ngừng đuổi theo.

Một trước một sau, cả hai đều rơi xuống.

Gió lớn ngừng thổi, sườn núi tan hoang.

Vụ Ẩn quay lưng về phía Mạnh Phù Dao, trường bào tả tơi, gương đồng

thượng cổ quý giá không gì phá được cũng xuất hiện hai vết nứt sâu.

Một vết do Mạnh Phù Dao và Chiến Bắc Dã hợp sức làm nứt, vết còn lại

do chiêu cuối cùng ban nãy của nàng gây ra.

Nữ nhân đó đứng khoanh tay, lưng vẫn ưỡn thẳng, thở dài một tiếng đầy

thê lương nhưng không mất đi khí phách. Mọi phồn hoa rồi cũng phải tàn,
tiệc nào rồi cũng sẽ tan, bà ta đưa mắt nhìn xa xăm.

Vụ Ẩn chậm rãi nói: "Ta thua".

Nhận thua.

Hiên Viên Mân sững sờ đứng đó. Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ trở thành

nhân chứng trông thấy sự thất bại của Thập cường giả vang danh chốn võ
lâm trong buổi đi săn của mình.

Ba mươi năm đứng trong bảng xếp hạng mười người võ công tuyệt đỉnh

thiên hạ, cao thủ hàng đầu không ai dám khiêu chiến, lần đầu nói ra chữ
"thua"... Hiên Viên Mân không thể tin được đời mình sẽ nghe được lời này.
Mà khi lời này vang lên, hắn đột nhiên cảm thấy cô liêu cùng chua xót.

Gió lớn mây vần, biến hóa chẳng ngờ. Sóng sau xô sóng trước, mấy chục

năm vinh quang cuối cùng trở nên ảm đạm.

Còn Vụ Ẩn, bóng dáng cô đơn không quay lại. Bà ta hơi ngẩng đầu, nhìn

mây trời biến đổi, nghĩ đến lời Nguyệt Phách từng nói khi Yên Sát chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.