PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1416

Hiên Viên Mân ôm Doraemon đang ôm chặt lấy cổ hắn ta không chịu

buông, nhàn nhạt liếc nàng, "Cũng không có gì... Thứ quan trọng nhất với
ta, chỉ là tự do mà thôi..."

Hắn ta híp mắt lại, vẻ mặt thản nhiên, ung dưng nói: "Thảo nguyên ở Lạc

Nhật, mùa xuân năm sau nhất định sẽ càng đẹp hơn phải không? Hoa Anh
anh đỏ, Bồ liên, Mục túc tím, ...vàng, tím, xanh nở khắp mọi nơi, trời cao
như thế, cao đến không thể nhìn thấy chân trời, hò lên một tiếng, ba ngon
núi lớn đều cùng ngươi âm vang... ha ha... thật tốt, ta chịu đựng bốn vách
tường cung đủ rồi, chịu đựng việc phải nhỏ giọng hát khúc đủ rồi, chịu đủ
rồi... chịu đủ rồi..."

Đồng cỏ bao la, thảo nguyên rộng lớn, hương hoa thấm đậm trong kí ức.

Đứa trẻ trên thảo nguyên mười hai năm trước cuối cùng có thế mỉm cười
vượt qua bức tường cung hắc ám này, từng bước, từng bước hướng về cố
hương trong mộng.

Hắn ta mang vẻ mặt mơ mộng như vậy, lướt qua vai.

Sống với hai thân phận, trong tối, ngoài sáng, không ngừng đi qua những

ngày tháng bão tố, trước mặt nàng ta chỉ muốn làm một người đơn giản.

Đon giản nhất để yêu nàng.

Dù cho thứ nàng dành cho ta, chính là sự cự tuyệt đơn giản nhất.

Mạnh đại vương nắm trong tay ngôi Vị Hoàng đế, vì an toàn của nam

nhân độc miệng, rất bao đồng giúp hắn loại trừ hết phe cánh của Nhiếp
Chính vương, bức Hiên Viên Mân rời đi, lót đường hắn ngồi lên ngôi vị
Hoàng đế, Tông Việt để mặc nàng lăn qua lộn lại, dù sao chuyện hắn thực
sự muốn làm chỉ có một, chính là giết Hiên Viên Thịnh.

Vây cánh của Hiên Viên Thịnh tuy bị diệt trừ, nhưng thế lực ở Côn Kinh

lại chưa hoàn toàn biến mất, hắn ta nắm chính quyền trong tay đã nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.