PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1423

Hắn vẫn như trước, áo trắng như tuyết, môi đỏ như anh đào, ung dung

cưỡi một con con ngựa trắng thong dong, giống như một viên minh châu
trên đám mây bồng bềnh lướt tới.

Hắn dừng ngựa trước cửa phủ, ngẩng đầu, trực tiếp đón lấy ánh mắt của

Hiên Viên Thịnh.

Xa cách hơn mười năm, mối thù giữa hai người cách nhau một thế hệ,

dùng hơn mười năm ngươi tới ta đi, công kích phòng thủ, không ngừng
nghỉ tiến hành cuộc chiến sinh tử trong im lặng, nhưng thẳng đến hôm nay,
mới thực sự đối đầu trực diện.

Con mắt của Hiên Viên Thịnh co lại, giống như mũi tên tẩm độc.

Tông Việt lại chỉ nhàn nhạt ngẩng đầu, mặt không biến sắc nhìn lên,

không giống như nhìn một kẻ địch hắn đã nằm gai nếm mật hơn mười năm
để tính cách đối phó, mà giống như đang nhìn những bông hoa trong vườn
kia, ban ngày, hắn nâng niu, chăm sóc chúng, đêm về đôi giày dính đầy
máu tươi của hắn, lại không hề thương tiếc giẫm lên những đóa hoa mềm
mại ấy.

Cách nhau ân oán huyết sắc hơn mười năm, cách nhau làn khói đen đặc

của thuốc nổ còn chưa tản hết mùi, cách nhau lầu cao tường đồng vách sắt,
ánh mắt đối nhau một lúc, sau đó tự động rời đi.

Hiên Viên Thịnh nâng cánh tay lên, hắn ta phải dùng vũ khí phong phú

đã được trang bị trong Lâm Thiên, giết hết những con kiến không biết tự
lượng sức mình này.

Tông Việt chỉ nhẹ búng ngón tay.

Hắn đã phát động đợt tấn công của hắn.

Đợt tấn công của hắn, lại bắt đầu từ ngay trong Vương phủ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.