PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1429

Đã vậy, cứ thế này đi.

Hắn chán nản ngẩng đầu, nhìn lầu Lâm Thiên chìm trong khói đen, lửa

đỏ, nhìn lầu cao sắp bị thiêu rụi, nhìn Hiên Viên Thịnh xốc tay áo lên,
quyết định bay xuống lầu, khóe môi hắn nở một nụ cười nhàn nhạt.

Sau đó hắn vén tay áo lên, nhẩm đếm: "Một, hai ba…"

"Bịch!"

Hiên Viên Thịnh đang lao vụt xuống đến một nửa, đột nhiên rơi xuống,

nặng nề hướng xuống mặt đất, lại bị mắc lại trên mái cong ở tầng lầu thứ
tư.

Ở tầng lầu ấy, toàn bộ lôi đạn được phóng ra, là nơi cháy nổ kịch liệt

nhất, lửa đỏ như sao băng bắn ra bốn phía, nhanh chóng đốt tới vương bào
của hắn ta, khói đen cuồn cuộn hun đến mức hắn ta không ngừng ho khan,
cố gắng mở mắt nhưng làm thế nào cũng không mở ra nổi.

Đáy lòng Hiên Viên Thịnh lạnh băng, cố gắng điều hòa khí tức, lại phát

hiện đan điền trống không.

Chân lực của hắn ta đâu rồi? Võ công của hắn ta đâu rồi? Vì sao đến

Kinh Thần tiễn còn chưa kịp bắn ra, chân lực của hắn ta đã đột nhiên bị rút
sạch rồi?

Mà tình trạng này bắt đầu từ khi nào?

Ngọn lửa nhanh chóng cháy tới bên cạnh hắn ta, nướng cháy da thịt, kêu

lên xèo xèo, hầm hập đốt cháy thân người, đất trời đều là một vùng đỏ tươi
cháy khét cùng đau đớn... kẻ kia trong lúc hốt hoảng cũng như vậy, hắn ta
sai người lột da bả vai của kẻ kia xuống, tiếng xèo xèo vang lên như bàn là
ủi qua, cũng là mùi cháy khét như vậy... à... không, không đúng, không phải
như vậy, âm thanh thì giống, mùi hương... mùi hương lại không giống!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.