PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1595

lại bị Trưởng Tôn Vô Cực lấy đi, Mạnh Phù Dao cũng quên luôn chuyện
đó, hôm nay Trưởng Tôn Vô Cực lấy nó ra đưa cho nàng, nó đã không còn
giống như lúc trước nữa mà mịn màng, trong suốt hơn thêm. Mạnh Phù
Dao dùng ngón tay nhẹ nhàng nhón lấy, cảm giác trơn bóng mà mát mẻ như
ánh trăng sáng rót thẳng vào đáy lòng nàng. Một lúc lâu sau, nàng thấp
giọng nói: "Thứ này là do huynh dùng công lực của bản thân nhiều ngày
luyện nên đúng không?"

Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười không đáp, Mạnh Phù Dao trầm tư thật

lâu, sau đó đẩy vật kia lại phía hắn, "Ta biết rằng từ ngày đụng phải ta, võ
công của huynh không hề có tiến triển, lúc đầu ta còn không hiểu, hôm nay
thì hiểu được rồi, một người quanh năm suốt tháng đem chân khí tặng
không cho người khác, liệu có bao người chịu được đây? Ta đã hiểu rõ thì
sẽ không để huynh tiếp tục làm vậy, thứ này bây giờ đã không còn là thứ
Nguyệt Phách ban đầu đưa cho ta nữa, bởi vì có một phần trong đó là tinh
hoa của huynh, huynh lấy lại đi."

Trưởng Tôn Vô Cực chỉ mỉm cười, đột nhiên chuyển đề tài, "Nàng biết

ta sợ nhất điều gì không?"

Mạnh Phù Dao hồ nghi nhìn hắn.

"Ta sợ nàng gặp nguy hiểm mà ta không kịp tới cứu." Trưởng Tôn Vô

Cực khều khều đống lửa, thản nhiên nói: "Nàng quá biết gây rắc rối cho
mình, cũng quá độc lập, ta rất sợ lúc nào đó xảy ra chuyện gì, nàng không
thể giải quyết mà ta lại không ở bên cạnh nàng, vì thế biện pháp tốt nhất
chính là giúp nàng đủ khả năng để có thể tự mình giải quyết, nàng phải
mạnh, mạnh hơn ta thì càng tốt.”

Hắn giơ tay, tay áo vừa nâng lên liền chặn lại hơi thở của Mạnh Phù Dao,

nàng đang mở miệng hít thở theo bản năng, nháy mắt liền thấy viên đan
dược nhỏ bé giống như hạt châu kia đã lọt vào miệng mình, Trưởng Tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.