PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1682

"Không hiểu Đại điện hạ bỗng dưng bị làm sao nữa, lại đi hợp tác cùng

Tam Hoàng tử."

"Không bàn quốc sự, không bàn quốc sự, chuyện của bề trên không phải

việc chúng ta có thể đoán mò được!"

Mọi người vẫn duy trì sự im lặng, bỗng một người lẩm bẩm: "Lạ thật,

sao bọn chúng đi hái thuốc mãi chưa về."

"Có lẽ do trời tối nhìn không rõ", người khác cười nói, "Đừng nói đến

chuyện này nữa, không nhắc thì sẽ quên đi, vừa nhắc đến thôi là ta đã thấy
ngứa rồi."

"Để ta gãi cho ngươi."

"Ai cần ngươi gãi chứ, đồ chân tay thô lỗ..." Tên đội trưởng đó nói được

nửa câu liền im bặt.

Giọng nói này.,.hoàn toàn xa lạ!

Hắn ta vừa ngước mắt lên liền thấy mấy tên đội trưởng xung quanh đều

đang ngẩn người, ai nấy đều cứng đơ như khúc gỗ, hai mắt trợn to, hắn ta
ngớ ra, muốn quay lại nhìn xem thì cơ thể cứng ngắc, không thể quay nổi
đầu, đành miễn cưỡng liếc mắt thì thấy một nam nhân áo tím đang khoanh
tay dựa vào cổng lều, cười như không cười, khí chất thoát tục, bên cạnh là
một thiếu niên vận y phục xanh đen đang từng bước từng bước tiến vào
trong lều, ánh mắt sắt bén nhìn thẳng họ, vạt áo khẽ đung đưa, trầm ổn tiêu
sái.

Thiếu niên cầm một thanh đao dính máu, máu tươi tí tách rơi xuống theo

nhịp bước chân, vô số đóa hoa máu xinh đẹp nở ra dưới nền đất, mùi tanh
nồng trong phút chốc bao phủ căn lều, không khí ngưng đọng khung cảnh
trở nên quỷ dị u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.