PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 179

“À há! Ta khó chịu? Ta đau lòng? Ta cố ý chọc giận huynh? Ta cố ý tổn

thương mình?” Mạnh Phù Dao chỉ vào lỗ mũi mình, bày ra bộ dạng mắt lé.

Bạn học Yến quá tự sướng rồi ư? Đúng, chúng ta từng có một thời, ta

cũng từng thích huynh, nhưng đừng nói vậy, còn chưa chắc thăng lên đến
giai đoạn tình yêu mà. Coi như là tình yêu, Mạnh Phù Dao ta cũng không
có khả năng già mồm nói mãi đến mức này đâu.

Hóa ra huynh cho rằng ta lấy lui làm tiến, còn vương vẫn tình cũ với

huynh à? Hóa ra ta phóng khoáng buông tay trong mắt huynh là giả vờ ư?
Mạnh Phù Dao ngửa đầu nhìn trời, buồn bực vô hạn.

Sự yên lặng của nàng trong mắt Yến Kinh Trần trở thành bằng chứng

“Mạnh Phù Dao đau lòng”. Đáy mắt hắn không khỏi lóe lên tia lửa, liền có
thêm cản đảm nói tiếp.

“Phù Dao, muội hãy đợi một chút... Đợi ta và Bùi Viện thành thân, lấy

được Lôi Động Quyết và Phá Cửu Tiên, chuyện sau này... cũng sẽ không do
muội ấy quyết định. Ta thề với muội, ta tuyệt đối không động đến thân thể
của muội ấy. Tương lai, tương lai, Yến gia là của chúng ta!”

...

Hay, tâm cơ hay, tính toán hay.

Trước kia sao ta lại không phát hiện ra huynh có tiềm lực và óc tưởng

tượng như vậy kìa?

Mạnh Phù Dao im lặng thật lâu, mỉm cười nhẹ bẫng.

Nàng ngồi xổm trên lưng ngựa, tuy tư thế khiếm nhã, nhưng người ta chỉ

thấy thần thái nàng sáng ngời, tao nhã vô hạn. Nàng mỉm cười, rất chân
thành an ủi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.