PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1876

Nhưng bản tính đắc ý của ông ta không thành công.

Mạnh Phù Dao chắp tay sau lưng, không thèm nhận lấy chiếu thư, chỉ

liếc nhìn Phượng Toàn bằng nửa con mắt, trực tiếp hỏi thẳng: "Điều kiện?"

Phượng Toàn ngây ngốc, sau đó càng cười đắc ý thêm, đây mới là khí

phách của một Nữ hoàng.

"Con thề đi!" Ông ta búng ngón tay, mặt tường phía sau mở ra ken két, lộ

ra một điện thờ, thờ thần thú đầu chim thân người, "Con hãy thề với tổ tiên
Phượng thị, con gái Phượng gia - Phượng Phù Dao, vĩnh viễn trung thành
với Phượng thị, trung thành với dòng dõi Toàn Cơ, kế thừa đế vị, thay trời
quản lí vạn vật, chăm nom thứ dân, mở mang bỡ cõi, nếu như làm trái, đất
trời không dung, bị vạn sét đánh chết, hài cốt không còn!"

Ông yếu ớt bước xuống giường, hướng vào điện thờ khấu đầu sát đất, nói

với Mạnh Phù Dao sau lưng bằng giọng điệu rất sâu xa, "Tổ tiên nguồn gốc
của Toàn Cơ Phượng thị ta là Phượng thần thượng cổ, vô cùng linh
nghiệm".

Sau đó ông ta quay người, nhìn Mạnh Phù Dao tràn đầy hi vọng.

Mạnh Phù Dao đón lấy ánh mắt của Phượng Toàn, thản nhiên như không

có gì, cười rộ lên, lặp lại: "Phượng Phù Dao?"

"Con dù sao vẫn không thể tiếp tục mang họ Mạnh." Phượng Toàn lên

tiếng, "Họ này mới là họ thực sự tôn quý."

"Cuối cùng ngài cũng quyết định truyền Hoàng vị cho Phượng Phù Dao?

Hoàng nữ có địa vị thấp nhất do ngài và cung nữ Hứa Uyển sinh ra?" Phù
Dao lại hỏi thêm một câu nữa.

Phượng Toàn cảm thấy câu nói này là lời thừa vô dụng, nghĩ thầm, đứa

trẻ này quá chừng hưng phấn không kìm nén được nên phải nói nhiều, bèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.