PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 192

Gã Chiến Bắc Dã chết giẫm này, ban ngày ban mặt chỉ trỏ lung tung.

Ánh mắt của Nhã Lan Châu như lưỡi đao rơi xuống trên người Mạnh

Phù Dao, cạo xương nàng một lượt. Hôm nay Mạnh Phù Dao không hóa
trang xấu xí, chỉ đơn giản bôi nước nghệ trên mặt làm cho sắc mặt ngả sang
mầu vàng, nhưng mặt mũi vẫn xuất chúng. Nhã Lan Châu nhìn một hồi lâu,
nhếch miệng nói, “Chàng lừa gạt ta phải không, đây rõ ràng chính là quỷ
bệnh lao mà.”

Chiến Bách Dã khoanh tay trước ngực, dựa vào vách tường nói: “Vậy thì

sao, ta thích là được.”

“Ta giết ả!”

“Giết nàng ta thì cô vẫn là người thứ hai, trấn phòng (*) thôi.”

(*) Trấn phòng: Chỉ người phụ nữ gả cho người đàn ông đã chết vợ làm

vợ kế.

Nhã Lan Châu nhảy dựng lên, eo nhỏ vừa xoay cánh tay đã giương cao,

nhưng như chớp rút ra một thanh đao nhỏ từ phía sau lưng, thanh đao gắn
đầy vỏ ốc bảy màu. Nàng ta múa đao vun vút, mũi dao sáng lóa phản chiếu
ánh nắng chói mắt bức người.

Nàng ta vung đao chỉ về phía Chiến Bắc Dã, hét lớn “Đi! Giết ả đầu tiên

kia của chàng! Chuyển vị trí lại cho ta!”

“Này, ai là người đầu tiên hả?”

Giọng nói trong trẻo của một cô gái từ trên cao vọng xuống, mọi người

lập tức quay lại sột soạt, tất cả mọi cặp mắt đều đổ dồn lên người Mạnh
Phù Dao đang đứng giữa cầu thang, nàng cúi nhìn xuống lan can, nhướng
mày nhìn hai người bên dưới, sắc mặt đã trở lại bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.