PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2024

“Nàng quên rồi phải không? À, đã thế ta phải nhắc nhở nàng một chút.

Chính là hôm đầu tiên bước vào Phù Phong, một đêm trăng sáng, bên cạnh
dòng suối, trên đỉnh ngọn cây, nàng nằm trong lòng ta...” Trưởng Tôn Vô
Cực đối với sự vô sỉ của người nào đó không gấp không giận, giọng nói
càng lúc càng cao.

Ánh mắt những người xung quanh ào ào xẹt đến. Vân Ngấn như có điều

suy nghĩ, Chiến Bắc Dã đen mặt hồ nghi, Lôi Động... bảo vật Lôi Động
mang đến không biết lạc đâu rồi, nhìn bộ dạng lão ta vội vội vàng vàng,
hình như còn phải đến chỗ hẹn nào đó.

“A!” Mạnh Phù Dao lập tức trả lời, “Nhớ rồi!”

Thái tử tỏ rõ vẻ mặt “Ngoan lắm...”.

Mạnh Phù Dao hậm hực – Cái gọi là đạo cao một thước ma cao một

trượng, chính là bất luận cao thế nào, Thái tử là cao nhất.

Chiến Bắc Dã nhìn Mạnh Phù Dao, trong lòng nghĩ đến lời Sư phụ dặn

dò trước lúc rời đi – Ra tay phải bình tĩnh chính xác quyết đoán, cướp
người phải bí mật mạnh mẽ nhanh chóng, lúc cần thiết thì có thể giở thủ
đoạn âm hiểm, thể diện có thể không cần.

Lão đàu tử dương dương đắc ý cười: “Sư nương của ngươi được ta cưới

về như thế đó, nhớ năm ấy...”

Chiến Bắc Dã lập tức đá bay Sư phụ. Nếu thật sự muốn lão kể lại câu

chuyện sống chết quấn lấy Sư nương đã kể một vạn lần kia thì đủ để đi từ
Phù Phong về Đại Hãn rồi.

Mặc dù đá bay lão đầu tử lảm nhảm kia đi, song Chiến Bắc Dã vânc cố

gắng nhớ lại những kinh nghiệm để lấy được Sư nương của Sư phụ năm đó,
rất nghiêm túc rút ra những điều hữu dụng để theo đuổi con gái, suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.