PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2026

Không ép buộc cũng không đòi hỏi.

Chỉ muốn nàng nhìn về phía hắn mà thôi.

Mạnh Phù Dao không hề biết suy tính trong lòng Chiến Bắc Dã hoàng

đế, nàng chỉ lo ghìm cương ngựa ngắm nhìn thành Đại Phong đang đắm
mình trong ánh chiều tà. Kiến trúc ở đây rất đặc biệt, không giống các quốc
gia khắc, hơi giống với phong cách đạo Hồi thời cổ đại. Màu sắc của những
ngôi nhà ở đây rất khác nhau, có màu vàng, màu xanh, màu đen, màu hồng,
màu nâu, còn Hoàng cung ở trung tâm lại là màu trắng.

“Nhà màu vàng là tăng lữ ở, màu xanh là thuật sĩ, màu đen là vu sư, màu

nâu là của thường dân không học dị thuật.” Nhã Lan Châu giới thiệu ngắn
gọn, “Phù Phong là quốc gia phân chia đẳng cấp rõ rệt. Đẳng cấp này cũng
không phải chỉ địa vị, mà là chỉ vai trò của họ trong cuộc sống thường
ngày. Tăng lữ, Thuật sĩ, Vu sư rất được kính trọng ở Phù Phong. Mỗi nghề
đều có sở trường riêng, ví dụ như Phật đà quang minh pháp của Tăng lữ,
thuật chữa bệnh và cổ thuật của Thuật sĩ, hồn thuật của Vu sư, dựa vào
trình độ năng lực để quyết định địa vị cao thấp.”

“Nghề nào được coi trọng nhất?”

“Không có nghề nào được coi trọng nhất, chỉ có ai giỏi nhất.” Nhã Lan

Châu cười trả lời: “Ví dụ như trăm năm trước Thuật sĩ Tinh Thần thanh
danh vang dội khắp Phù Phong, giới thuật sĩ liền chiếm lĩnh tầng lớp thống
trị một cách vẻ vang. Hay như mười năm trước Vu sư Phi Yên tung hoành
khắp giới, tam tộc tặng cho tôn danh Thần Không, Vu sư lập tức chiếm cứ
phần lớn vị trí được cung phụng của tam đại Vương tộc ngày nay.”

“Phi Yên người này ta từng gặp một lần, bình thường cũng hay nghe

nhắc đến, nhưng không hiểu rõ lắm.” Mạnh Phù Dao tò mò, “Muội biết
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.