PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2076

lui xuống.

"Làm sao có thể." Nàng ấy đi đến từ sau thư án, ôm lấy vai Mạnh phù

Dao, áy náy cười, "Chỉ là muội khá bận thôi".

Mạnh Phù Dao nhìn chằm chằm đôi mắt nàng ấy, ánh mắt Châu Châu

vẫn sáng như thế, nhưng dường như lại mất đi sức sống thoải mái tự tại
ngày trước. Đây là sự trưởng thành nàng ấy nhất định phải trải qua? Dưới
con mắt thế nhân, sự trưởng thành này đáng để vui mừng. Nhưng Mạnh
Phù Dao lại cảm thấy đau xót. Nàng rất nhớ một Châu Châu tay quơ quơ
cây đao nhỏ muốn Chiến Bắc Dã "giết chết người đầu tiên". Nàng nhớ một
Châu Châu đã chạm ly nói với nàng quan điểm về tình yêu và sự kiên trì
trong ngày sinh nhật. Nàng nhớ nàng Công chúa yêu kiều thông minh ở
trong điện Thiên Sát ôm lấy nàng, giả vờ hát song hoàng với nàng.

Trước ngày hôm nay dần dần chết đi, sau ngày hôm nay dần dần sống

lại.

Những đau buồn vui vẻ đã qua cuối cùng cũng bị thời gian và vận mệnh

chôn vùi.

Mạnh Phù Dao thở dài, giơ tay ôm lấy đôi vai lại gầy đi mấy phần của

Châu Châu. Trưởng Tôn Vô Cực từng nói với nàng, người bị điều khiển ý
nghĩ sẽ không nhớ được gì khi bị khống chế. Điều này làm lòng nàng được
an ủi một chút, nàng cảm thấy như vậy tốt hơn cho Châu Châu - Cho dù đã
trút hết mây mù trong tim nhưng nàng ấy cũng không đáng phải chịu tổn
thương một lần nữa. Chỉ là thấy nàng ấy lao lực như vậy nàng lại có chút
hoài nghi, Châu Châu có thật không nhớ gì không?

Bờ vai của Châu Châu thấp hơn nàng một chút, nàng nhẹ nhàng tựa vào,

da thịt mùa hạ mà như có cái lạnh thấm vào tim. Gió thôi từ cánh cửa mở
toang ùa vào mang theo hương thơm dịu mát của hoa sơn chỉ bên cửa sổ và
bông hoa súng trong hồ sen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.