PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2159

Tuy cực khổ nhưng cảm giác mất đi tung tích của nàng còn ưu sau, phiền

muộn hơn rất nhiều.

Bây giờ dù đôi mắt nàng có màu hồng nhưng vẫn rất sáng và tinh anh, cơ

thể nàng dù chịu sự đày đọa của biết bao đau khổ nhưng vẫn rạng ngời như
ngày nào, Vân Ngấn cảm thấy sự cực khổ của hơn nửa năm trời thật chẳng
thấm vào đâu.

Trước mặt nàng đã không còn gian khổ, Vân Ngấn tuyệt đối sẽ không

khiến nàng đau khổ. Hắn chưa từng khao khát điều gì trên cuộc đời này, chỉ
mong nàng mãi luôn rạng ngời và kiêu hãnh, như một bông hoa mang sắc
hương kiêu kì nhất nở trên bùn đất khắc nghiệt nhất.

Vân Ngấn cười, đáp: "Không cực khổ đâu, ta vừa ra khỏi thành đã ngay

lập tức tìm thấy nàng, đúng là may mắn."

"Vậy ta là ai?"

"Nàng là Mạnh Phù Dao - nữ đế của Đại Uyển." - Vân Ngấn đáp - "Nàng

tới Phù Phong ban đầu định tìm phương pháp nâng cao công lực, sau đó
quay lại đảo La Sát tìm báu vật."

"A ra vậy! Ta nhớ ra rồi, đảo La Sát!" - Ánh mắt của Mạnh Phù Dao

sáng ngời, nàng nhảy cẫng lên, quát lán: 'Trần Kinh, Trần Kinh, hãy chuẩn
bị thật kỹ lưỡng cho ta, ta phải đi đảo La Sát."

Nàng quát một hồi lâu nhưng không có ai trả lời, trong khi đó Diêu Tấn

đột nhiên chạy tới hỏi: "Thủ lĩnh, người muốn đi đảo La Sát ư? Haizz, mùa
này e rằng không được đâu, thời tiết quá nóng bức, đáy biển có thể cuộn
sóng rất nhanh, nhiều

xoáy nước, nhiều bão táp, rất dễ đe dọa đến tính mạng. Hơn nữa, nếu vận

khí không tốt sẽ gặp phải Giao long, còn nếu vận khí thật sự xấu sẽ gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.