PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 221

Mạnh Phù Dao lặng thinh không lên tiếng, cúi thấp thân mình xuống, hai

chân quỳ trên đất trượt về phía trước khoảng ba thước, nhổ bật mười ngón
tay sắt trên vai mình ra.

Bùi Viện sao chịu bỏ qua, ả tiến lên một bước, hai tay chụp xuống đỉnh

đầu nàng, phía sau chợt có tiếng gầm vang như sét đánh bên tai: “Buông
ra!”

Một bóng người đen đỏ đan xen như gió cuộn lao đến, nhanh đến nỗi

khiến người khác không kịp nhìn thấy gì. Người còn chưa tới thì ánh vàng
trong tay hắn đã loé sáng, trường kiếm xé gió giương lên, đỡ sát chiêu của
Bùi Viện vô cùng chính xác.

Bùi Viện bị kình khí kia chấn động đến ngã lộn nhào, rơi ngoài ba

trượng, nụ cười lạnh lẽo trên môi tắt hẳn.

Tất cả thị vệ đều xông lên, tuốt đao khỏi vỏ, tên thẳng cung cong, đầu

mũi tên đen xì lạnh lẽo, nhắm ngay Chiến Bắc Dã.

Bùi Viện quát lên the thé: “Người này xông vào cung mưu sát! Bắt giữ

cho ta!”

Chiến Bắc Dã đứng yên tại chỗ, áo bào đen cuồn cuộn, góc áo đỏ thẫm

như ngọn lửa dấy lên cao, sát khí quanh thân như lưỡi đao tuốt ra khỏi vỏ,
sáng rực bức người. Nhưng điều này cũng không đáng sợ bằng gương mặt
tức giận kinh người của hắn đương lúc này. Đôi mắt thâm sâu tối tăm như
đáy biển đen ngòm sắp dâng trào sóng dữ, mang theo ngọn lửa bừng bừng
soi thẳng đến ả áo đỏ Bùi Viện ngang ngược kia.

“Ai dám động đến ta!”

Thanh âm chứa đựng khí lực mạnh mẽ, khiến hoa rơi lả tả, lá xanh lìa

cành. Các thị vệ xung phong trước đều bủn rủn người, công lực yếu đi,
cánh tay mềm oặt, cung tên và vũ khí đều rơi xuống đất vang thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.