PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2238

sững nơi đại lục bấy nhiêu năm nay lại ít người biết đến vậy? Suốt bao năm
qua chắc chắn đã có người chu du tới đây, nhưng số người trở về lại chỉ
bằng một phần mười số người ra đi, bởi vậy đất nước quyền lực bí ẩn này
mới có thể giữ nguyên sự bí ẩn tột cùng của nó tới tận ngày nay.

Nàng không muốn bất cứ ai trong số họ phải can dự, phải liều lĩnh tới

một nơi nguy hiểm như thế này với nàng. Riêng nàng thôi đã đủ rồi, hà cớ
gì lại kéo thêm những người vô tội kia.

Đột nhiên Vân Ngấn hỏi: "Phù Dao, cô có thấy chuyện này có gì đó là lạ

không?"

"Hả?" Nàng ngoảnh lại.

"Vì cô vội vã ra đi nên không kịp chứng kiến vài chuyện, nhưng ta thì

vẫn kịp." Vân Ngấn nói, "Tộc Tháp Nhĩ vốn không phải là đối thủ của liên
quân nên việc chúng thất bại là điều hiển nhiên. Thế nhưng kì lạ là, sau khi
Phi Yên chết, kế hoạch tác chiến và thoái binh vẫn rất ổn định trấn tĩnh, dù
phải thu hẹp địa bàn do sự bức ép của liên quân nhưng khí thế lại không hề
giảm bớt. Ta đang nghĩ, xưa nay chưa từng nghe nói tộc Tháp Nhĩ lại có
cao nhân nào có thể xoay chuyển được tình thế như vậy. Theo ta biết, hình
như vương tộc Tháp Nhĩ không có vai trò gì đáng kể, mọi quyền lực đều
nằm trong tay Phi Yên."

"Có lẽ Phi Yên luôn áp chế họ, thế nên sau khi Phi Yên chết, họ mới có

cơ hội thể hiện bản thân, tiếc thay đã quá muộn rồi." Mạnh Phù Dao thoáng
ngây người rồi thở dài đáp, "Ta hiểu ý huynh, nhưng khi ấy ta và huynh đều
ở đó, người đó đã chết ngay trước mắt chúng ta."

Vân Ngấn bật cười vì ngữ điệu nhấn mạnh vào câu cuối của nàng, đoạn

tiếp lời: "Nhưng ta và Chiến huynh chỉ mới gặp nàng ta một lần."

Mạnh Phù Dao ngây người, nghĩ kĩ lại khi đó thị lực của nàng vẫn chưa

hoàn toàn khôi phục nên chỉ thấy một bóng người lướt qua, nhưng nàng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.