PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2268

biệt? Tuyệt Vực là Tuyệt Vực, mà Hải Cốc là Hải Cốc, cái được gọi là có đi
mà không có về đó, căn bản chẳng liên quan gì đến sóng hay gió cả?"

Phi Yên chỉ cười không đáp, hẳn là ngầm thừa nhận rồi.

Tuyệt Vực, Hải Cốc.

Người đời xưa nay đều cho rằng, vùng giao giới giữa Thương Khung và

Phù Phong là tên của một Hải Cốc quanh năm luôn có sóng gió giông bão,
họ còn cho rằng nơi này vì thế mà rất nguy hiểm, hóa ra sự thật không phải
là như vậy.

Mà những người được gọi là "dân bị ruồng bỏ" sống hên đảo, chính là

thuật che mắt do Thương Khung dựng lên, có bọn họ ở đó, tất cả những
người có ý định đi Thương Khung tất nhiên sẽ gặp bọn họ để hỏi đường,
sau đó sẽ rơi vào cái bẫy đã được bày sẵn.

Trong số bọn họ cũng có những người di dân Thương Khung không hề

biết chuyện gì, nhưng chắc chắn cũng sẽ có thuộc hạ của Thương Khung
hoặc là của Phi Yên, ví dụ như lão già mặt đen hôm đó.

Những người dám đi đến Thương Khung đều là những người có võ công

cao cường, bị bao nhiêu nghi vấn kì lạ trên hòn đảo này khiêu khích, tất
nhiên sẽ có chút tò mò, những cao nhân gan dạ bị cảnh cáo là "Phía Tây
hòn đảo không thể đến" thì nhất định họ phải đi.

Cuối cùng, họ đều chết ở Tuyệt Vực, nhưng lại không phải là Hải Cốc,

song chuyện này có ai biết chứ?

Trong lòng Mạnh Phù Dao nhanh chóng lướt qua những suy nghĩ đó,

bỗng nhiên như tăng thêm vài phần cảnh giác kĩ càng đối với quốc gia mà
mình sẽ đến kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.