PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2275

Nhưng ý chí nghị lực của Mạnh Phù Dao xưa nay đâu dễ dàng bị đánh

bại như thế, nàng không hề ngơi nghỉ, không chút chậm lại, cho dù có xa
đến mức nào, nàng vẫn sẽ tiếp tục tẩn công đến cùng. Phù Dao tung một
chưởng về phía Phi Yên, nàng ta cười, ngồi im chờ đợi.

Đúng lúc đó, không gian phía trên bỗng nhiên rách toác!

Một ánh sáng màu lam, nhanh hơn sáng hơn ánh trăng từ phía trên động

chiếu xuống, bao phủ đỉnh đầu của Phi Yên!

Vân Ngấn!

Thế tay của Mạnh Phù Dao chỉ đúng vào vị trí chỗ đứng của Phi Yên

trên mặt đất, rồi nàng cố gắng thu hút sự tập trung của Phi Yên để Vân
Ngấn phá đổ lớp đất rơi xuống, giơ kiếm đâm thẳng vào đầu nàng ta.

Phi Yên nhếch mép cười nhạt.

Cười nhạt mà nham hiểm khó đoán, nàng ta ở trong căn phòng cử động

liên tục, rồi bỗng nhiên biến mất.

Sau đó Mạnh Phù Dao cảm thấy sau lưng mình hơi lạnh, khi nàng còn

chưa kịp quay người lại, thì một móng vuốt lạnh buốt người đột nhiên túm
lấy lưng nàng.

Mạnh Phù Dao nhảy lên, lật người lại, "xoẹt!"

Mảnh áo đen dính một mảng máu thịt rơi xuống từ sau lưng nàng, trong

phút chốc lại rơi vào chiếc lưới bảy sắc, bùng cháy thành tro.

Móng vuốt giống như sao băng vụt qua lóe sáng, rơi vào trong tay của

Phi Yên còn đang cười nhạt, nàng ta đã thay đổi vị trí, thoáng cái đã di
chuyển từ phía trước ra phía đằng sau Mạnh Phù Dao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.