PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2279

Mạnh Phù Dao nói bằng khẩu hình, "A Xương."

Vân Ngấn tức thì hiểu được ý của nàng, song lại không hề có ý định ra

ngoài để đi tìm đứa bé đó, mà lại đột nhiên giơ kiếm lên, xông thẳng về
phía trước.

Hắn lao về phía Phi Yên đang đứng trước gương, quả nhiên đó là người

giả, hắn liền đập tan lớp sương khói đó, rồi bổ nhào vào ma trận ánh sáng
kia, đưa tay đẩy Mạnh Phù Dao ra, xông thẳng về phía Phi Yên thật.

Tư thế lúc hắn tấn công Phi Yên vô cùng phóng khoáng tự do tự tại,

hoàn toàn như để đối thủ nắm lấy điểm yếu của mình, Phi Yên bỗng nhiên
ngẩng đầu lên, nàng ta lạnh lùng phì một tiếng rồi định giơ tay lên, song
đột nhiên Vân Ngấn lại vứt trường kiếm trong tay ra xa! Một vệt sáng màu
lam loé lên rồi bay vào góc phòng.

Phi Yên không thể ngờ rằng trong lúc giao tranh kịch liệt mà lại có người

vứt bỏ vũ khí của mình, với tính cách đa nghi thận trọng, nàng ta liền vô
thức dõi theo thanh kiếm, lưới ánh sáng cũng hướng theo về phía đó.

Vân Ngấn nhân cơ hội này, nhào về phía Phi Yên!

Lúc hắn lao vào người nàng ta, đã dùng chính cơ thể mình ngăn chặn

chiếc lưới ánh sáng trên tay ả.

Khi ấy trong không gian phát ra những tiếng nổ như tiếng thét gào của

những âm hồn chốn âm ty, máu và da thịt Vân Ngấn bị ăn mòn, độc tố
xuyên thấu vào bên trong cơ thể, hơi thở hắn trở nên gấp gáp lạ thường.

Dầu vậy nhưng Vân Ngấn không hề kêu rên tiếng nào, chỉ cố gắng cắn

răng bặm môi, một tay ôm chặt lấy Phi Yên.

Cả đời Phi Yên chưa từng tiếp cận với đàn ông một cách gần gũi như

thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.