PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2396

gió thổi dưới chân núi không biết từ hướng nào, mái tóc đen của Trưởng
Tôn Vô Cực bay giữa gió trời, nổi bật màu da có chút xanh trắng, hơi hơi
ngẩng đầu, tựa như đang lắng nghe âm thanh vọng lại từ trời mây sâu thẳm.

Thác Bạt Minh Châu dựng thẳng cổ lông trên áo khoác, không phải là để

ngăn gió, chỉ muốn thể hiện ra vẻ điềm đạm đáng yêu, sóng mắt lưu
chuyển, thản nhiên nói: "Người đời đều biết Thương Khung tứ đại cảnh,
Cửu U, Ám Cảnh, Vân Phù, Thiên Vực, coi là những nơi cố định, nhưng
không hề biết rằng tứ đại cảnh của chúng ta thực ra là đại trận ở bốn
phương, ở đâu cũng có thể thiết lập được, người kia hôm nay xâm lược, bộ
Ma Hô La Già tổn thất nghiêm trọng, nhất định đã điều chỉnh lại tứ đại
cảnh rồi."

"Lưu động của tứ đại cảnh trước nay chỉ do bộ Ma Hô La Già quản chế,

cách chiến thắng nơi đó, hay ở chỗ thần không biết, quỷ không hay, trong
lúc kẻ địch chưa phát giác ra đã kéo hắn vào trận, có tính toán mà cũng như
không, sao lại không thắng được?" Trưởng Tôn Vô Cực cười nói, "Vậy
nên, chúng ta có ở đấy đoán cũng không đoán nổi.”

"Điện chủ như người trời thần thông, chắc là biết rõ." Thác Bạt Minh

Châu tiếp lời, "Thánh Chủ Điện Hạ một khi lên chức Điện chủ, tiếp nhận
quán đỉnh đề hồ(*) của thần thông đại pháp, kế thừa một thân thần thuật
của Điện chủ cũng có thể biết rõ."

(*) Đề hồ quán đỉnh: dùng để nói về trí tuệ và tinh hoa của đạo Phật.

Trưởng Tôn Vô Cực gật gật đầu: "Người đời thường nói, Trường Thanh

Đại Điện chúng ta thần thuật uy lăng thiên hạ, thực chất lại không hiểu thần
thuật thật sự trước đến nay rất ít người nắm giữ được. Trường Thanh sở dĩ
có thể tồn tại(*), thực chất là dựa vào võ lực tuyệt đỉnh."

(*) Một kiểu chơi chữ, “trường thanh” có ý nghĩa tồn tại lâu dài, mãi

mãi, ý chỉ đất nước Trường Thanh tồn tại lâu dài bất suy, Trưởng Tôn Vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.