PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2448

lên theo cánh tay kia, bò lên chân, lên đùi, lên eo nàng. Những nơi cánh tay
chạm đến đâu, thì toàn thân nàng tê liệt, xương cốt mềm nhũn đến đó. Thí
Thiên trong tay Mạnh Phù Dao liên tục chém đứt chúng, sau đổ những cánh
tay ở thân nàng lập tức mềm nhũn thành chất lỏng, tạo thành từng vệt bùn
màu đen, ngấm vào da thịt của nàng. Nếu đao của nàng sượt qua, sẽ chỉ có
thể tự làm chính bản thân mình bị thương mà thôi.

Mạnh Phù Dao thấy lạnh trong lòng, biết rõ rơi vào cửa tử quả nhiên chỉ

có một chữ "chết", căn bản không hề có cơ hội phá trận. Trong lúc tâm
trạng hỗn loạn lại phạm một sai lầm lớn như vậy, đương khi có thể tập
trung sức lực mạnh gấp mười lần so với trước, vậy mà cuối cùng đến một ải
cũng không qua nổi.

Trong lòng nàng đột nhiên lóe một sắc trắng, Nguyên Bảo đại nhân bò

ra, nó vừa khóc xong một trận, nước mắt còn chưa khô, tinh thần đầy mệt
mỏi thò đầu ra, hét lên một tiếng chói tai về phía những cánh tay.

Tiếng hét chói tai này khiến những cánh tay kia vô thanh vô tức đột

nhiên bị đứt đoạn, rồi rút về hàng loạt.

Còn có một số cánh tay chưa kịp rút về, Nguyên Bảo đại nhân nhảy

xuống từ trong lòng Mạnh Phù Dao, nhẹ nhàng rơi trên mặt vũng bùn đen,
nó lững thững bước đi trên đó, không dính bùn cũng không chìm xuống,
nhìn thấy tay nào còn ớ bên ngoài liền đá đá, một đường đá hết những cánh
tay đó xuống.

Mặt bùn nhanh chóng khôi phục lại sự tĩnh lặng, bong bóng tuy vẫn

không ngừng sôi sục như trước, nhưng các cánh tay đã không còn. Những
tiếng kêu gào thấp thoáng dường như cũng đã tan đi, mùi tanh trong gió
cũng đã nhạt bớt. Tuy nơi đây vẫn âm u đáng sợ nhưng nhìn đã không còn
kinh hồn bạt vía như trước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.