PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 248

Một người đàn ông khom mình đọc danh sách, sự kính nể hiện lên rõ nét

trên sắc mặt ông ta, nhưng vẫn có chút do dự hỏi: “Trong tay Hoàng thái tử
còn nắm giữ Cấm vệ quân, mấy năm nay lén lút mở rộng, số người tăng lên
rất nhiều, có đến tám vạn, ngài xem…”

“Hắn không còn kịp nữa.” Chàng trai mỉm cười “Trừ khi hắn có thể chạy

thoát đám sát thủ của Tề Tâm Ý, đồng thời chạy đến đại doanh trước giờ
Tuất.”

Không gian yên lặng như tờ, ai cũng biết điều đó không thể nào…

“Thật ra thì ta không ngại bọn họ đánh nhau, mấy năm nay Thái Uyên

không còn trật ự nữa, nên dùng máu tươi rửa óc họ rồi.” Chàng tria đứng
trước tấm bình phong hình mai thưa trăng mờ, ống tay áo hắn phất phơ, tóc
đen bay bay, nụ cười như hoa ưu đàm nở. Nhưng giọng nói nhàn nhạt mà
trầm lắng, như đang đứng một mình trên đỉnh Tứ hải, không có đối thủ,
kiêu ngạo nhìn xuống khắp thiên hạ.

“Đáng tiếc, Tề Tâm Ý sẽ không chừa cho Thái tử một cơ hội nào đâu.

Giờ phút này, trong cung, cửa cung, đại doanh Kinh Giao nhất định đã
đồng loạt hành động. Trên dưới Yến Kinh, chắc chắn không ai có khả năng
vực dậy thế cục suy tàn bại vong của Thái tử…”

Hắn chắp tay đứng dậy, ánh mắt thăm thẳm xa xôi, như xuyên qua đêm

tối, nhìn thấy kết cục đã được định trước.

Hắn mỉm cười lặp lại:

“Đáng tiếc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.