PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 250

nữ này đương tuổi thanh xuân xinh đẹp, sao có thể cam chịu nổi sự cô đơn,
nên chơi trò “Giả phượng hư hoang”*.

*Giả phượng hư hoàng: chỉ mối quan hệ nam nữ thân mật nhưng chỉ hữu

danh vô thực.

Lão vả vả miệng mình, nhớ đến Thúy Hoàng “Đối thực”* ở trong cung

mình, không khỏi cười ha ha thô tục, lão vẫy tay, ý bảo đôi nam nữ đó
nhanh lên, rồi lại lắc lắc tay về phía thị vệ kia.

*Đối thực: cung nữ và thái giám kết thành vợ chồng danh nghĩa.

Đôi nam nữ cúi đầu, nhưng chần chừ không đi, lão thái giám chắp tay

bước đến vài bước, kinh ngạc hỏi: “Hử”

“Công công, cứu cứu chúng tôi!” Cung nữ kia đột ngột chạy đến, giọng

nói nghẹn ngào. Lão thái giám cau mày, nheo mắt nhìn nàng.

“Công công… Chúng tôi là người của Tín Cung… Bây giờ không dám

trở về…” Cung nữ này ngẩng đầu lên, tuy sắc mặt hơi vàng vọt nhưng mặt
mũi xinh đẹp, hàng mày yêu kiều khẽ nhướng cao cao. Dù mang vẻ mặt
thảm thương nhưng cũng toát ra nét rạng ngời.

Lão thái giám thương cảm nhìn nàng, cảm thấy cô gái này tuy có màu da

không đẹp, vừa nhìn đã biết xuất thân thấp hèn, khó có thể vươn cao. Nếu
không thì xinh đẹp đến bậc này ắt hẳn cũng làm được phi tử rồi, há phải ở
lãnh cung làm vợ chồng giả với thái giám chứ? Nghĩ vậy nên lão liền động
lòng trắc ẩn, thương hương tiếc ngọc, do dự nhìn phía đối diện.

Nơi đó, binh lĩnh không ngừng qua lại, kiểm tra chặt chẽ, khó trách sao

đôi “Dã uyên ương” này không dám hồi cung. Ông làm Phó Tổng Quản
thái giám quả thật có thể giúp bọn họ một chút. Có điều, sao ông phải vì
người xa lạ mà mạo hiểm chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.