PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2552

Mạnh Phù Dao rút chiếc sừng tê giác ra, Nguyên Bảo đại nhân một chân

giữ lấy ngón tay của nàng, ra sức mà cắn.

Mạnh Phù Dao hét lên đau đớn, máu tươi tuôn xuống chiếc sừng.

Nguyên Bảo đại nhân liền ra ý bảo nàng đặt chiếc sừng vào miệng lỗ, thật
may là rất vừa vặn.

Vệt sáng đỏ vừa bị chiếc sừng che lấp, ánh sáng liền nhạt dần rồi biến

mất.

Nàng hớn hở: "Vậy là xong rồi!"

Nàng vừa nói được nửa câu thì cả người như bị ai đó kéo sang một bên,

rồi lại nhìn thấy vết sáng đỏ dần xuất hiện, bốn phía hiện lên đầy những
đốm màu đỏ sẫm như sao, bắn tung lên. Chúng rơi xuống đâu, nơi đó liền
bốc lên một màn khói trắng nhức mũi.

Mạnh Phù Dao hoảng hốt. Vừa rồi, nếu không phải Chiến Bắc Dã nhanh

tay đẩy nàng thì Mạnh Phù Dao sớm đã trở thành "Mạnh Mặt Rỗ" rồi, vì
lúc đó nàng vẫn còn đang chìm đắm trong sự thành công của bản thân vì đã
lấp được cái lỗ quái dị đó mà không hề để ý đến những vật hình sao đang
rơi xuống.

Một vật thể đen đen, dính dính rơi xuống chân Mạnh Phù Dao. Nàng tỉ

mỉ quan sát thì nhận ra nó chính là một miếng sừng tê giác dùng để bịt cái
lỗ ở đỉnh nung lại. Mạnh Phù Dao ngơ ngác một lúc rồi quay đầu nhìn
Nguyên Bảo. Nguyên Bảo đại nhân cũng ngơ ngác quay đầu nhìn nàng. Vật
có thể hủy đi cái đỉnh nung đang bay lơ lửng kia không gì khác ngoài
miếng sừng tê giác nghìn năm cộng thêm một chút máu tươi. Nguyên Bảo
đại nhân làm sao mà biết hiện giờ nó lại không có tác dụng chứ?

Thật ra, ngay đến cả Nguyên Bảo đại nhân cũng đã nhận ra rằng, hiện

giờ, “Tứ đại cảnh" đã không còn là “Tứ đại cảnh" mà Thần điện vẫn dùng
để ngăn mọi người đi qua của trước đây. Bây giờ, bốn cửa ải này khó khăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.