PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2633

Kim Cưong hạ giọng lầm bầm: "Đồ ngốc, chỉ có ngươi mới muốn chết

thôi."

Phù Dao nhìn phía dưới cây cầu, rõ ràng là một cái tay nắm, nhưng lúc

này nàng dám chắc nó không phải vật tốt đẹp gì. Mạnh Phù Dao nhẹ nhàng
đưa tay kéo cái núm cầm. "Lách tách", có một chỗ tự nhiên bị vỡ ra, rơi
xuống những dịch thể gì đó màu trắng. Nhìn những dịch thể đó rơi xuống
tạo ra khói màu xanh, rành rành là không phải nước bình thường.

Nói cách khác, nếu có người muốn lén đi qua cầu, nắm lấy tay nắm kia

rồi tuột xuống, nhất định cả người sẽ bị chìm trong đống nước xanh đó thôi.
Con người có thể xoay xở được trong không trung, nhưng nếu ở trong nước
lỏng xanh này thì chỉ có một cách duy nhất là chết.

Thiết kế của Vân Kiều quả thật cực kì thâm hiểm, chỗ nào trong bóng tối

cũng có sát thủ, có thể thấy được vô số người đã nộp mạng ở đây, Phù Dao
cười nhạt một tiếng, nói: "Thần điện... đến ma cung còn quang minh chính
đại hơn."

Xem ra vật không nên chạm thì không thể chạm rồi.

Hai người bám vào những sợi dây dài để leo lên, lẳng lặng trượt qua Vân

Kiều.

Cả hai cẩn thận từng tí thay nhau trượt qua, thận trọng hành động từng

chút từng chút, đến một nửa đường, Mạnh Phù Dao nhìn thấy một đoạn dãy
ở phía sau cầu, trông rất giống với tay nắm, đưa tay chạm vào cũng không
thấy có gì nguy hiểm, liền nói: "Chúng ta hãy bám theo cái này, có thể sẽ đi
được nhanh hơn..."

Nàng còn chưa nói xong thì sợi dây đã chững lại, lộ ra vô số những viên

trân châu màu đen. Nàng vừa nhìn đã nhận ra đó là đạn phích lịch. Ở một
nơi đầy rẫy nguy hiểm này, một khi đã va vào đạn phích lịch, cho dù hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.