PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 270

Tuyền Cơ đồ, ngang ba mươi sáu chữ, dọc ba mươi sáu chữ, đọc xuôi, đọc
ngược, đọc từ trên xuống, đọc từ dưới lên, đọc ngang, đọc dọc đều có thể
thành câu. Nhưng nội dung không phải là thơ ca mà là binh pháp tóm tắt.

Đây không phải là sính lễ mà Thái tử nước Vô Cực tặng cho vị hôn thê

của hắn lúc mười ba tuổi sao? Nghe nói trong này chứa ba mươi hai trận
pháp kỳ diệu,luôn cất kỹ trong thâm cung, đệ có được từ đâu?

Đương nhiên cái này là bản tháp1. Tề Tầm Ý mỉm cười “Tiểu đệ biết

điện hạ yêu thích binh pháp, khổ tâm tìm để hiếu kính huynh”

“Ôi thật là bảo vật!” Hoàng thái tử nhận lấy, si mê nghiên cứu, không rời

ra được.

*Chú thích

1. Bản tháp: Bản in lại các văn tự khắc trên bia đá, đồng thau bằng giấy

mực (Như bản Photocopy hiện nay)

Tề Tầm Ý ngẩng đầu lên, ánh mắt chợt lóe.

Cô gái yêu kiều kia lập tức tung mình, mũi chân điểm liên tục trong

không trung, vòng ngọc kêu leng keng lấp lánh kim quang, yểu điệu quay
tròn, thoáng cái đã dừng trên đỉnh tháp người.

Tháp người rất cao, đưa tay là chạm được mái vòm, vũ cơ đứng trên

đỉnh, tháp người đột nhiên ngã xuống.

“Ôi”

Tiếng hô hoán vang khắp cả điện, tháp người bỗng dưng thôi ngã!

Gánh hát tạp kĩ này quả thật rất giỏi công phu, tháp người ngã nghiêng

thành một góc chếch so với mặt đất mà không ai bị rơi xuống. Vũ cơ đứng
trên đỉnh tháp người ngã ngửa cơ thể ngay trên đỉnh đầu Thái tử. Tóc đen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.