PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 29

Xuống đến lưng chừng núi, xuyên qua một khe núi bí hiểm đến một tòa

kiến trúc được xây tựa vào núi, mái cong đấu củng to lớn (*), chính là
Huyền Nguyên sơn trang.

(*) Đấu củng: một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm

những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những thụ kẻ hình ô
vuông chèn giữa các củng gọi là đấu.

Chưa kịp đến gần đã nghe tiếng huyên náo ầm ĩ, trong cảnh ồn ào, vẳng

tiếng người đang châm chọc: “Kiếm phái Huyền Nguyên được xưng là một
trong tam đại kiếm phái của Hoàng triều Thái Uyên, sao chẳng có đến một
đệ tử ra hồn nào vậy?”

Tiếp theo lại vẳng đến tiếng ho khan, mang theo chút xấu hổ của sư phụ,

còn có tiếng bất bình phản đối của các đồng môn, xen lẫn là tiếng trường
kiếm leng keng liên tục tuốt ra ra khỏi vỏ, vô cùng huyên náo.

Mạnh Phù Dao cau mày, nàng biết bảy nước ở Năm châu này rất trọng

võ thuật, các môn phái cũng thường khiêu chiến lẫn nhau, chắc chắn tám
phần là môn phái khác tìm đến cửa để khiêu chiến.

Nàng móc ra dụng cụ dịch dung, vội vàng soi mình trong suối nước để

vẽ những nét xấu xí lên mặt. Đến giờ phút này, chỉ có Yến Kinh Trần mới
nhìn thấy dung mạo thật sự của nàng.

Vào sơn trang, băng qua võ trường mới có thể trở về phòng nàng. Võ

trường của kiếm phái Huyền Nguyên được xem là một trong những võ
trường hoành tráng nhất Thái Uyên. Nơi này diện tích rộng lớn, khí thế hào
hùng, ngày thường hoàn toàn không dùng đến. Mạnh Phù Dao thờ ơ dửng
dưng đi vào cửa sân, vốn tưởng rằng mình có thể dễ dàng rời khỏi, nhưng
lại sơ ý liếc nhìn rồi giật mình kinh hãi.

Võ trường hôm nay chật kín trên cả trăm người, quần áo đủ màu, chiếm

cứ tất cả các góc sân, xem ra đúng là các môn phái khác đến đây khiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.