PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 302

dịch dung xấu xí cũng không thể gạt được người quen. Ví như Nguyên
Chiêu Hủ, ví như Yến Kinh Trần.

“Hello” Nàng vẫy vẫy tay, “Yến tiểu hầu gia ta dắt chó lông xù của

huynh đến đây, huynh định cảm ơn ta như thế nào?”

Sắc mặt Yến Kinh Trần lại trắng hơn vài phần, nhìn như thoa sương

trong sắc đêm. Phong thái tao nhã ngày xưa không biết đã mất đi từ lúc nào
rồi.

Thật lâu sau hắn mới nói “Muội thả Quận chúa đi!”

“Được ạ” Mạnh Phù Dao gật đầu “Huynh mở cửa đi”. Một hồi im lặng,

thật lâu sau nữa Yến Kinh Trần lại nói “Muội ở lại thì ta sẽ thả bọn họ đi,
nếu không, ta sẽ hạ lệnh vây công.

*Chú thích

2. Vây công: bao vây tấn công.

Bùi Viện bỗng ngoảnh lại, kinh ngạc đến mức tròng mắt như to hơn, cả

người đột nhiên run nhè nhẹ, như chưa bao giờ nghĩ đến Yến Kinh Trần sẽ
thốt ra những lời như vậy. Ả như chiếc lá khô rụng rơi trong gió, bất lực rơi
xuống đất.

Mạnh Phù Dao cũng trợn to mắt, há mồm, không khí lạnh như luồn vào

từng kẽ răng. Thật là không có kinh hãi nhất, chỉ có kinh hãi hơn. Đề nghị
lần trước đã chấn động lòng nàng rồi, lần này lại còn đưa ra đề nghị như thế
trước mặt Bùi Viện.

Chiến Bắc Dã đã sớm giận tím mặt, ngón tay bóp cổ Bùi Viện vang lên

răng rắc. Hắn cau mày trừng Yến Kinh Trần “Tên mặt trắng kia, bổn vương
không cần nữ nhân hy sinh đẻ chạy trốn, ngươi dám giữ nàng lại, ta dám
lấy mạng ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.