PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 304

đáy lòng hắn như muốn nổ tung. Trong tâm trạng tức giận, hắn quyết tâm
mượn cơ hội này giữ lại Mạnh Phù Dao.

Giữ lại nàng, dù là trói lại cánh nàng, cũng tốt hơn nhìn nàng ngao du

giang hồ, thoải mái cười trong lòng người khác.

Yến Kinh Trần nghiến răng, thốt từng chữ qua kẽ răng.

“Muội qua đây! Nếu không ta liều chết nghìn người, cũng phải chém bọn

họ thành thịt băm”

Mạnh Phù Dao xoay đầu, liếc mắt nhìn hắn một hồi, thản nhiên đáp “Ta

tình nguyện làm thịt băm cùng với bọn họ, chỉ cần huynh nuốt trôi”

Giọng nói của nàng nhẹ nhàng như tiếng chuông ngân, Vân Ngấn xoay

đầu nhìn nàng với ánh mắt phức tạp, Chiến Bắc Dã thì ngửa đầu cười to
“Tốt! Cô gái tốt! Ta quyết định cưới nàng”

Mạnh Phù Dao kinh ngạc, đầu óc người này làm từ gì nhỉ? Hắn biết nhà

nàng ở đâu ư, năm nay nàng bao nhiêu tuổi à, cá tính thế nào sao, sở thích
ra sao hả, cúp ngực bao nhiêu, ba là ai mẹ họ gì à? Tùy tiện đòi cưới nàng,
đùa chắc?

Ngẫm nghĩ một chút, Mạnh Phù Dao quả quyết, đây đúng là lời nói đùa.

Nàng không biết khi tiếng cười to này truyền đến tai Nguyên Chiêu Hủ

đang định ra khỏi cửa Nhất Trọng Môn, hắn vừa định nhảy lên lưng ngựa
thì dừng lại, cúi đầu nói với Nguyên Bảo đại nhân trong lồng ngực mình
“Này, có người muốn giành nữ nhân với ta kìa!”

Nguyên Bảo đại nhân giơ hai móng lên, ngụ ý rành rành: giành nữ nhân

à, có phải Mạnh Phù Dao hay không, rất tốt, mau đưa cho hắn đi, tát cả đều
vui vẻ ha ha ha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.