PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 371

đến đó tìm hạt cỏ chắc sẽ dễ dàng hơn, vội vàng lôi Diêu Tấn đi.

Khu vườn bị bỏ hoang đó nằm ở phía Tây Nam của phủ Đức vương,

nhìn từ đằng xa, vách tường bong tróc từng mảng, mái cong không nguyên
vẹn, nhưng tường rào xung quanh lại chắc chắn vô cùng, mạng nhện giảng
đầy lộ rõ sự cũ kỹ, cây khô chết úa run rẩy trong gió lạnh, hiển hiện không
khí chết chóc âm u trong ngày đông giá rét.

Mạnh Phù Dao cùng Diêu Tấn quả nhiên tìm thấy cỏ âm dương ở khu

vườn bên ngoài, chẳng bao lê sau đã lượm đủ số hạt cỏ cần dùng, đang tính
rời đi, Diêu Tấn đột nhiên nghi ngờ dừng bước nói: “Mạnh tỉ, khu vườn bỏ
hoang này lại có người ở đấy.”

Mạnh Phù Dao quay đầu lại, lúc này mới nhìn thấy có một bộ y phục

treo trên một nhành cây, hình như là bị gió thổi mắc lên trên nhành cây ấy,
không khỏi ngẩn ra.

Trong Đức vương phủ lộng lẫy xa hoa, không ngờ lại có một chỗ kỳ quái

hoang tàn đến như thế này, khiến người ta không khỏi không kinh ngạc.

Mạnh Phù Dao tiến lên mấy bước, theo bản năng đi đến đẩy cửa, cửa

đang bị khóa, khóa sắt cũng đã bị gỉ, nàng ngẫm nghĩ trong tích tắc rồi
xoay người trèo qua tường.

Diêu Tấn muốn kéo nàng, liền bị nàng giẫm lên chân một cước.

Mạnh Phù Dao nhảy xuống bờ tường, cảnh quan bên trong còn hoang tàn

hơn cả bên ngoài, cỏ dại mọc đầy mặt đất, cánh cửa đình viện trước mặt
khép hờ, Mạnh Phù Dao bước từng bước qua đó, xung quanh yên ắng như
tờ, có thể nghe thấy tiếng thở của chính mình.

Ánh mắt nàng đột nhiên rơi trên vòng đập cửa, đây không phải là vòng

đập cửa bình thường, mà là mốt cái chuông vàng nhỏ tinh xảo tỉ mỉ, có điêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.