PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 405

xuống kêu lên thảm thiết. Da thịt tất cả bọn họ khi chạm vào mặt đất đều bị
bong tróc, rách toát lồ lộ máu tươi.

Cùng lúc đó những kẻ đã nhặt châu báu đều té ngã lăn lộn kêu gào trên

mặt đất, nam tử kia tức giận đến sắc mặt xanh mét, liếc mắt thấy Mạnh Phù
Dao cười khẩy phóng lên bay đi nhanh như một cơn gió. Tiến cười của
nàng trong đêm tối lạnh lẽo tịch mịch như tiếng từng hạt châu rơi trên nền
tuyết trắng.

“Vàng có độc vô giá, lấy một tặng một đâu có lỗ! Làm người ai há chẳng

tham? Tên ngốc ngươi chắc trả lương cho bọn thuộc hạ thấp quá, chả thế
mà vàng có độc cũng cướp luôn! Ha ha”.

Nàng đắc ý cười rộ --- lúc trước trong mật thất nàng đã nhìn thấy cái hộp

này qua rồi nhưng lại không để ý, một là quân tử ái tài thủ chi hữu đạo (1),
hai là vì nàng hiểu rõ Tông Việt. Ở Năm châu đại lục này hắn là thần y giàu
có nhất, tuyệt đối không có rảnh rỗi tầm thường đến mức đem một đống
vàng bạc châu báu bỏ vào hộp rồi cất kỹ như vậy. Dựa vào thói quen nghề
nghiệp của hắn, cái hộp đó nhất định là có vấn đè, bây giờ lấy ra dùng thử
một lần quả nhiên hiệu nghiệm.

(1)Quân tử ái chi thủ đạo: Quân tử tuy chuộng của cải, nhưng lấy của cải

phải đúng với đạo nghĩa.

Nàng chạy được vài bước, thị vệ phía sau đuổi theo rất sát, người dẫn

đầu khinh công tuyệt diệu, Mạnh Phù Dao nhìn thấy bốn phía đều có ánh
đuốc sáng ngời, đột nhiên dừng lại.

Cho dù nguy hiểm cận kề nàng vẫn ung dung tựa vào thân cây, rung chân

khoanh tay trước ngực nhìn nam tử kia với vẻ khiêu khích. Đó là một nam
tử trung niên diện mạo bình thường, lông mày màu xanh, bên hông có đeo
thủ lệnh của Vương phủ, xem ra là cao thủ do Vương phủ mời đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.