PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 403

Chiếc ghế bay lên đâm thủng mái nhà tạo thành một lỗ lớn vang dội ầm

ầm, đám người trên mái nhà không ngờ nàng lại hành động khác thường
như vậy, hiển nhiên là ai ra tay trước thì sẽ chiếm được lợi thế, vài tên trên
đó không kịp đề phòng liền bị rớt xuống.

Đất bụi bay mịt mù, Mạnh Phù Dao đứng trong đám bụi mù mịt ấy, cất

tiếng cười khanh khách, nàng lấy một cái hộp trong ngăn tủ bên cạnh, giẫm
lên những tên thị vệ vừa mới bị rớt xuống rồi bay vọt ra ngoài cửa sổ.

Vừa mới nhảy ra ngoài cửa sổ, chẳng biết từ đâu đã xuất hiện một đội thị

vệ bủa vây bốn phía, quỳ thành một hàng thẳng tắp, giương cung kéo cong
nhắm thẳng về phía Mạnh Phù Dao, nàng cất tiếng “Ui da” như vô cùng sợ
hãi khi trượt ngã, nói to: “Ôi, nhiều người quá vậy?”

Chân vừa trượt thì chiếc hộp trong ngực đã rớt ra, nắp hộp bị mở toang,

một đống vàng bạc châu báu rơi xuống lăn lóc tới chân các thị vệ. Mạnh
Phù Dao hoảng hốt càng kêu to thêm, cố với tay hốt lại: “Nửa đời sau của
ta đều dựa vào nó cả đấy, đừng đụng vào.”

Ánh vàng lóng lánh kiêu kì, trân châu óng ánh dịu dàng trên nền tuyết

trắng của đêm đen u tối, ánh mắt của những thị vệ khi nhìn thấy chúng đều
sáng rỡ vô vùng.

Tiền lương một tháng của bọn họ chỉ có năm lượng bạc, bây giờ trước

mắt đội nhiên xuất hiện một đống tiền. Lúc này Vương gia còn chưa tới,
đống vàng bạc châu báu đang ở dưới chân đâu có biết nói, sáng sủa bóng
loáng đến mê người, không nhặt liền thì đợi đến lúc nào nữa chứ?

Một bóng người chợt lóe lên, một nam tử xa lạ thình lình xông tới, hắn ta

chỉ để ý đến Mạnh Phù Dao, không màng đến bàng bạc châu báu dưới
chân, lạnh lùng quát lớn: “Do dự cái gì, bắn cho ta, mau bắn hắn đi!”

Nghe giọng nói đó Mạnh Phù Dao liền nhận ra hắn ta chính là cao thủ

đứng trên bờ tường tập kích nàng tối hôm qua, xem ra chuyện tối qua đã bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.