PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 481

căn phòng đó có một vệt đỏ chùi hoài không mất, giống như là máu tươi đã
bị thấm sâu trên nền đất.

Tất cả thủ lĩnh người Nhung đã được Thành chủ triệu kiến vào phòng kín

đêm ấy đều vĩnh viễn biến mất ở Diêu thành, không còn bóng dáng người
nào xuất hiện trên thế gian này. Tất cả sát khí bị gió cuốn trôi, máu rỉ nơi
đầu đao nhỏ xuống mặt đất rồi thấm sâu vào tận lòng đất, bị thời gian mài
mòn chẳng để lại dấu vết gì.

Ngoại trừ một số tên cảm giác được mình sắp gặp chuyện xui xẻo, thì

những tên còn lại đều hâm mộ những đồng bọn được Thành chủ mời vào
nghị sự đơn độc, hưng phấn uống trà, không ngờ chỉ vừa mới nhấp vài
ngụm đã đồng loại ngã xuống đất.

Khi bọn họ tỉnh lại thì đã cùng với Thành chủ tôn quý ở trong địa lao

cách biệt của phủ Thành chủ, thủ lĩnh cùng đồng bọn lòng ngập tràn hận
thù, quyết chí thà chết chứ không khuất phục kẻ địch. Không ngờ kẻ địch
kia lại chẳng những không ra mặt, mà còn cực kì ân cần đưa nước uống
thức ăn đến tận nơi, cũng không hiểu sao bọn chúng lại cảm thấy đói khát
vô cùng, lại suy đoán rằng đối phương chắc là không có ý định giết mình
nên mới làm như vậy. Cho nên tất cả đều yên tâm ăn uống, ăn uống xong
xuôi bỗng dưng lại muốn tiêu chảy, vội vàng tìm bô để thải chất độc --- lại
chẳng dè bô trong địa lao lại có khắc hình thần Mặt trời, đó là tín ngưỡng
cao quý nhất của tộc Nhung.

Đánh chết họ cũng không dám làm bậy đối với vị thần mà họ tôn kính

nhất, mà cái bô kia còn có hình dạng vô cùng đặc biệt, giống như thần Mặt
trời đang há miệng vậy, hỏi bọn họ sao có thể dùng chứ, họ còn muốn sống
tiếp quãng đời còn lại mà. (Bạn í cũng ít có ác lắm á! )

Không lẽ họ lại thải bừa trên đất, làm bậy trước mặt Thành chủ tôn quý?

--- Mọi người trong này đều là những người có máu mặt, không thể vứt bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.