PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 483

"Dùng bút thay kiếm để dẹp yên phong ba." Quốc chủ nước Tuyền Cơ

nằm nghiêng người trong tẩm cung, trước ánh sáng tờ mờ của chiếc đèn
cung đình, chẳng buồn thưởng thức tiếng nước chảy róc rách êm tai, mỉm
cười nói như thế.

"Quyết đoán, nắm bắt thời cơ, tạo ra tình thế, quả là phi phàm." Nhiếp

chính vương nước Hiên Viên sau khi nhận được mật báo cấp tốc, nhàn nhạt
cất tiếng ngợi khen.

Thánh nữ Phi Yên đứng trên tòa lầu cao nhất nước Phù Phong, nhìn

xuyên qua tấm mành lụa mỏng vàng óng và mây mờ, dõi mắt về Phương
Nam, khẽ xòe tay ra, trong lòng bàn tay trống rỗng bỗng nhiên có một viên
tinh thạch đen bóng sắc bén, nàng ta trầm mặc nhìn viên tinh thạch trong
tay mình, một lúc lâu sau khe khẽ nói: "Đây là chỉ dẫn của thần linh, cho ta
biết nàng ấy đang ở nơi nào."

Trên sa mạc Cát Nhã mênh mông cát vàng, Liệt vương Thiên Sát nhìn về

hướng nước Vô Cực, đôi mắt đen hơn so với người thường giờ phút này
chợt lóe lên u quang, ánh sáng màu đen ấy phát ra mạnh mẽ bừng bừng như
một ngọn lửa, nóng bỏng tựa như ánh mặt trời chiếu rọi trên sa mạc.

"Cô gái, là nàng sao?"

Liệt vương điện hạ đột nhiên ngửa đầu cười to, giơ roi giục ngựa, tuấn

mã ăn đau phát ra tiếng phì phì trong mũi, cất vó hí dài, phóng đi như một
cơn gió tiến thẳng về hướng Nam, lưu lại trên nền cát những dấu chân sâu.

Ngay cửa chính Diêu thành, nam tử mặc trường bào tím tôn quý tao nhã,

ung dung mỉm cười xem bố cáo dán trước cổng thành, thì thầm: "Ta chẳng
qua chỉ tới hơi chậm một bước, nàng đã đoạt thành của ta rồi sao..." ( )

Chàng nhướng mày nhìn về hướng phủ Thành chủ, ý cười trên mặt sáng

như nắng chói. Cô gái có dáng người uyển chuyển như liễu xuân, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.