PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 602

chịu nổi, đành phải thưởng xuyên hóa trang rồi chuồn mất --- Nàng muốn
kiến thiết lại Diêu thành, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến cuối cùng mình vẫn
phải rời khỏi nơi này để chu du khắp các nước, vì vậy ắt không thể nào
thiếu tiền được. Để kiếm chút tiền cho mình, nàng tiếp cận những nhà giàu
trong thành, thỏa thuận góp vốn xây dựng câu lạc bộ, bắt chước các câu lạc
bộ ở thời hiện đại làm thẻ hội viên, vật hiếm mới là vật quý. Trước tiên
nàng khơi gợi hứng thú của mọi người, sau đó từ từ phát triển ngành giải trí
ở Diêu thành. Mạnh Phù Dao cố ý tìm trong thanh lâu những cô gái có vóc
dáng xinh đẹp, thông minh lanh lẹ, ký hợp đồng làm vũ nữ với các nàng
nhưng chỉ bán nghệ chứ không bán thân. Đồng thời được hưởng một loạt
phúc lợi và đãi ngộ như kiểm tra sức khỏe theo định kì, chế đội nghỉ ngơi,
hưởng thù lao tương xứng với công sức đã bỏ ra, nhất thời người Diêu
thành đều bon chen chạy theo. Mạnh Phù Dao lại càng hăng máu, đăng một
quảng cáo hoàng tráng trên các biển hiệu của những câu lạc bộ này: Vũ
điệu Waltz – vũ điệu tình yêu, ai nấy cũng đều xứng đáng có được!

Thế là những người cảm thấy “Mình xứng đáng có được” xếp hàng dài

nườm nượp, suýt nữa đã đạp phá cả cánh cửa câu lạc bộ.

Ngày cứ yên ả trôi, Mạnh đại tỉ hừng hực khí thế mở rộng sự nghiệp ra

tầm quốc tế, suốt ngày một tưởng đến cảnh một ngày đẹp trời nào đó mình
sẽ đếm tiền đến bị chuột rút, lại không biết nguy hiểm đang lặng lẽ đến gần
kề.

Ngư Dương trống trận dội về, cho tan tành khúc vũ y nghê thường (1)

(1). Trường hận ca – Bạch Cư Dị.

Ngày hai mươi tám tháng Giêng năm Vô Cực Chính Ninh thứ mười sau,

Diêu thành vẫn yên ổn như những ngày thường.

Sắc trời xanh thắm, nắng mai vừa hé, trời mùa đông phương Nam sáng

sớm gió thổi se lạnh, Lưu lão bản đánh xe rời khỏi thành phải rụt cổ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.