PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 76

Mà trước mắt, nàng còn có chuyện phải giải quyết.

Nàng không vì bất lực với chuyện rối rắm, mà để mặc kẻ tổn thương

mình ung dung tự tại.

Sau khi điều hòa khí tức, sửa lại ống tay áo, Mạnh Phù Dao chỉnh trang

lại toàn thân, thuận tay còn móc ra ít đồ bôi lên cây chủy thủ tùy thân của
mình.

Đó là “hoa bất thương”, sinh trưởng tại Thanh Châu nước Phù Phong,

được tinh luyện thành nước. Loại nước này không có độc, nhưng một khi
thấm vào vết thương sẽ khiến cho vết thương thối rữa, dai dẳng khó lành.

Mạnh Phù Dao tung chủy thủ trong lòng bàn tay, có chút tiếc nuối vì trên

người mình không có thuốc độc. Nhưng mà, Bùi Viện luôn tự phụ ả là
người có dung mạo tuyệt thế, làn da trắng như tuyết, có nhiều nam nhân
vây quanh ả như ong mật vây hoa, gọi ả là Ngọc Nhi. Nếu trên người Ngọc
Nhi có dăm ba vết thương tỏa ra mùi hôi thối, xua đi những ong bướn
mượn lờ kia, xem ả còn có thể duy trì nụ cười chúm chím dối trá kiểu quý
tộc kia nữa hay không.

Mạnh Phù Dao cười khẩy, tỉ mỉ bôi lên cây chủy thủ từng lớp từng lớp

một.

Chàng trai ngồi bó gối mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt mơ hồ vụt lóe sự

tán thưởng.

Nhìn thấy Mạnh Phù Dao đã sẵn sàng, hắn đứng dậy chỉ tay về phía

Huyền Nguyên sơn trang, cười nói “Có lẽ nàng không biết, kiếm phái của
nàng còn có lối đi bí mật, đi vào từ nơi đó, nàng có thể tránh được rất nhiều
thủ vệ sơn trang. Hơn nữa...” Vẻ mặt hắn đột nhiên có chút kỳ quái “Lúc
này, sư phụ nàng và các sư huynh đệ tỷ muội khác đều đang ở tiền sảnh
chiêu đãi Thái phó đại nhân nước Vô cực, nàng có thể ẩn nấp ở trong
phòng Bùi Viện trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.