PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 346

"Píp píp... Píp píp..." Tiếng chuông điện thoại trong túi áo Diệp Hi bỗng

vang lên.

"Uy, mẹ."

"Tiểu Hi, tại sao luôn gọi không thông điện thoại của con? Con hiện tại ở

địa phương nào? Nhanh lên một chút trở lại, đã trễ như vậy rồi!"

"Ách…Bởi vì tín hiệu không tốt a."

"Mẹ hỏi con đang ở địa phương nào a? Đã trễ thế này còn ra ngoài!"

"Con, muộn một chút trở lại nha. Cái kia, mẹ gọi cho cô cô đi, nàng đã

tới thành phố Hoa Hải, ách, con có chuyện nên tắt máy trước!" Diệp Hi quả
thật không dám nói nhiều với mẫu thân, nếu để nàng biết hắn đến hộp đêm
với đám công tử lêu lổng kia còn không đánh chết hắn.

Đêm đã bao phủ thế giới. Lúc này một mỹ nhân tuyệt sắc đang mang

theo tâm tình thấp thỏm mà chờ đợi, nàng đang chờ đợi phán quyết nghiệt
ngã của cuộc đời. Thế giới mà nàng từng tràn đầy hy vọng hiện tại đã trở
nên xám xịt u tối!

Đêm, khá dài mà còn rét lạnh.

Đợi chờ thời gian, là cái đợi dài nhất. Hơn nữa lại phải đợi trong tâm

trạng lo lắng bất an, cơ hồ mỗi một phút mỗi một giây cũng như dài vô tận,
thời gian giống như đang dừng lại ở chỗ này, làm cho người ta cảm thấy sợ
hãi, ngơ ngẩn và mê hoặc.

Lúc này Từ Lâm chỉ cảm thấy mình thật sự là sống một ngày dài như

một năm. Ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn căn phòng được trang tu rực rỡ, nàng
đột nhiên cảm thấy hoảng hốt. Thân thể của nàng không có lúc nào là
không run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.